20 tháng 2 2024

NHẬT KÝ MALDIVES_05_TRẢI NGHIỆM THIÊN ĐƯỜNG

 

Đảo nào của Maldives cũng rất đẹp, dù là đảo dân sinh hay resort, đảo nào cũng bờ cát trắng, làn nước xanh như ngọc bích bao quanh. Vậy nhưng nếu không ở resort 1-2 tối, trong một villa trên mặt nước sóng vỗ rì rào cả ngày đêm thì có lẽ thiếu đi một trải nghiệm độc đáo của đảo quốc này. Maldives có hơn 100 resort, mỗi resort nằm trên một hòn đảo tư nhân mà diện tích thường bé xíu. Không có phương tiện công cộng đến resort ngoài tàu cao tốc hoặc thủy phi cơ của họ đưa đón từ đảo sân bay, do đó, giá cả trên các trang web du lịch mới chỉ là một yếu tố, còn phải xem phí đưa đón thế nào, mà các resort ở xa phí đưa đón có thể lên đến hàng trăm, thậm chí cả ngàn đô. Con gái bỏ khá nhiều thời gian, lạc giữa ma hồn trận các resort để cuối cùng đề xuất với mẹ 3 lựa chọn những resort trông rất đẹp mà giá cả cũng có vẻ hợp lý. Cuối cùng mẹ con thống nhất chọn Grand Park Kodhipparu, một resort cách sân bay chỉ 20’ di chuyển bằng tàu cao tốc, cũng có nghĩa là phí đưa đón khá mềm – 80 đô/người/hai chiều.

Dù tàu cao tốc mấy mẹ con đi đảo Maafushi chất lượng rất ổn thì tàu riêng của resort chất lượng còn tốt hơn – ít ghế hơn, sạch sẽ hơn, đến cả áo phao cứu hộ cũng là loại khá xịn mà mọi người được yêu cầu mặc ngay khi lên tàu. Sau khoảng 20’ con tàu băng qua những vùng nước rất đẹp, băng qua vài resort thấp thoáng phía xa, khi tàu gần cập cầu tàu của resort thì đã thấy một hàng nhân viên đứng trên cầu tàu chào đón, thậm chí còn có cả tiết mục đánh trống nữa. Một thanh niên trẻ đưa mấy mẹ con về phòng, hướng dẫn tỷ mỉ các dịch vụ trong resort cũng như trao đổi WhatsApp để nhà mình có thể liên lạc hỏi nếu có bất kỳ thắc mắc nào.

Hòn đảo resort nhỏ xíu, chiều dài chắc chỉ 500-700m, chiều rộng có lẽ chưa tới 200m. Các water villa/villa trên mặt nước được xây trên những cọc sắt chạy dài mãi tít ra biển, một phía có khoảng 30 villa và phía bên kia khoảng 70 villa. Thiết kế chung của các resort là các villa được xây hai bên một con đường lát gỗ duyên dáng rộng đủ để hai xe điện nhỏ tránh nhau. Chắc hẳn việc xây bao nhiêu villa trên mặt nước hay xây về hướng nào phụ thuộc vào cấu trúc san hô của thềm đảo để đảm bảo sự an toàn.

Con đường gỗ dẫn ra các villa trên mặt nước

Bước vào phòng là rất nhiều ô a. Căn phòng nhìn thẳng ra một mặt nước xanh ngọc, là vùng nước nông bên trên bãi san hô, dần chuyển sang vùng nước sâu màu xanh thẫm, mênh mông đến tận chân trời. Trong phòng có một ô kính diện tích khoảng 1m2 để có thể ngồi ở sofa cạnh đó nhìn xuống dưới, ngắm nhìn những chú cá lúc này lúc khác tung tăng bơi lội, nhiều con khá to, chắc dài tới 40cm. Có vẻ như ánh điện dưới gầm villa vào buổi tối thu hút cá nhiều hơn, vậy nên tối hôm đó hai anh em tha hồ ngồi ngắm, trầm trồ, chỉ trỏ cho nhau mấy chú cá, trong đó có một chú màu xanh biếc rất đẹp, cứ bơi qua bơi lại mãi. Bên ngoài căn phòng là một sảnh lát gỗ khá rộng kèm theo một chiếc lưới thoải mái cho 2 người nằm thư giãn. Mỗi căn villa đều được thiết kế kín đáo, có cầu thang dẫn thẳng xuống làn nước biển trong vắt, nơi chàng trai và cô gái đã vùng vẫy thỏa thích, thậm chí bơi xuống dưới gầm villa để vẫy mẹ đang nhìn từ trên xuống, rồi bơi ra xa đôi ba chục mét, khám phá những rặng san hô và cá ở gần đến thế và nhiều đến thế. Và để cho trải nghiệm thiên đường thêm trọn vẹn, từ khu lễ tân, trung tâm thể thao, các nhà hàng đều được thiết kế rất hài hòa, nằm sát biển để khách luôn có thể thu trọn vào tầm mắt những khung cảnh đẹp đến ngạt thở.

Phòng ở của nhà mình
Phòng nào cũng có một ô lưới trước cửa phòng, có thể nằm thoải mái 2 người

Cầu thang riêng của từng villa dẫn xuống biển
Khu cầu tàu
Xích đu dưới nước, lúc nào dưới chân cũng có mấy chú cá màu sắc sặc sỡ bơi lội
Trung tâm thể thao

Gửi mấy tấm ảnh cho người thân, bạn bè, ai cũng thốt lên, đẹp quá trời vậy, như ở thiên đường ý. Đúng rồi, đây đúng là thiên đường, chừng nào còn có tiền chi trả cho việc ở thiên đường và những dịch vụ rất rất đắt đỏ của thiên đường. Hết tiền thì thiên đường cũng hết 😊

Giấc mơ nào rồi cũng đến lúc kết thúc! Sau hai ngày trải nghiệm thiên đường, đốt kha khá tiền theo đúng nghĩa đen thì đã đến lúc mẹ con mình phải về lại hạ giới. Tạm biệt Maldives, tạm biệt những vùng biển, hòn đảo như trong mơ. Mẹ con mình phải lòng vùng đất này quá rồi, vậy nên nhất định chúng ta sẽ cố gắng kiếm tiền để quay trở lại, các con nhỉ!

NHẬT KÝ MALDIVES_04_THỦ ĐÔ MALÉ

 

Malé thủ đô, là trung tâm, từ đó các chuyến phà và thuyền cao tốc tỏa đi các đảo dân sinh. Thuyền cao tốc của resort tư nhân thường đón từ đảo sân bay, là một hòn đảo thuộc thủ đô Malé và cách khu hành chính Malé chỉ 10’ taxi. Vậy nên để đến được resort, ba mẹ con phải di chuyển từ đảo Maafushi về lại Malé. Để có các trải nghiệm khác nhau và cũng là nỗ lực tiết kiệm chi phí, con gái bảo mình đặt airb&b cho 1 đêm ở Malé mẹ nhé. Nhất trí. Xuống khỏi thuyền cao tốc ở trung tâm Malé ba mẹ con bắt taxi về địa chỉ đã đặt. Thấy taxi chạy thẳng qua cầu sang đảo sân bay, mình hỏi người lái xe ông có nhầm đường không đấy, không không, có gì mà nhầm. Qua sân bay rồi vẫn thấy xe chạy mãi, thực ra thì chả lâu gì nhưng cảm giác khi đến một nơi mới hoàn toàn xa lạ khiến mình sốt ruột. Cuối cùng, sau khoảng gần 20’ thì xe dừng trước một khu dân cư khá nhiều tòa cao tầng, là nơi ở của cư dân địa phương theo đạo Hồi. Cún mặc váy hơi ngắn, bình thường thì chả sao nhưng lọt vào giữa khu dân cư theo đạo Hồi cũng thấy hơi ngại. Nhìn tòa nhà thấy khá ba chấm, ba mẹ con hơi băn khoăn nhưng thôi, vẫn là buổi chiều, trời sáng thế này, sợ gì. Việc đi thang máy, mở cửa căn hộ đều dễ dàng và ba mẹ con lọt vào một căn hộ hai phòng ngủ sạch như lau như li, view nhìn ra biển đúng như trên mạng viết, bên trong phải nói là quá đẹp so với toàn bộ khu dân cư không có vẻ gì sang chảnh lắm. Cún băn khoăn, mẹ ơi chỗ này xa quá, hóa ra đây là Huhumalé, một hòn đảo nhân tạo bên cạnh Malé, hay con tìm một chỗ khác, mình chuyển sang trung tâm Malé đi, vụ này con chi tiền vì đây là lỗi của con. Chà, ghê chưa, người kiếm được tiền có khác, kakaka. Mẹ bảo, có gì đâu con, đây là một bài học hữu ích, sau đây con sẽ còn đi du lịch nhiều, lần sau con sẽ có kinh nghiệm hơn khi đặt phòng, biết tìm chỗ gần trung tâm hơn. Con mắc sai lầm nhỏ lần này, khi có mẹ ở bên, thì tốt hơn rất nhiều so với mắc sai lầm khi con đi du lịch một mình. Mà căn hộ đẹp thế này, lại còn có máy giặt để xử lý chỗ quần áo bẩn, có bếp để nấu nướng, có cửa hàng dưới chân tòa nhà để mua rau về luộc, mẹ chả thèm gì ngoài rau, tốt thế còn gì. Thế là mẹ con mình đã có một trải nghiệm thú vị với việc lọt vào giữa khu dân cư người theo đạo Hồi, tối hôm đó và sáng tinh mơ hôm sau, khi đến giờ cầu nguyện thì loa bên ngoài vang vang tiếng kinh cầu kéo dài đến 15’. Ba mẹ con ăn tối, ăn sáng với nhau trong căn hộ đó, cảm giác như ở nhà luôn 😊.

Thủ đô Malé bé xíu xiu, diện tích chưa đến 9km2 với dân số tới hơn 250k người – gần một nửa dân số của toàn bộ đất nước rộng vẻn vẹn gần 300km2, tức xấp xỉ 1/1000 diện tích Việt Nam. Con đường chính khá hẹp, rộng chừng 5-7m chạy men theo bờ biển vòng quanh đảo. Bảo tàng quốc gia nằm trên một con phố nhỏ, cách bờ biển khoảng 300m là một tòa nhà nhỏ, khu trưng bày bao gồm một phòng ở tầng 1 và một phòng trên tầng 2, hiện vật không có nhiều nhưng dù sao cũng cho cái nhìn thoáng qua về lịch sử đất nước này. Bên cạnh bảo tàng quốc gia là Nhà thờ Hồi giáo Malé. Sát ngay đó là công viên Sultan, văn phòng tổng thống, Bộ Hồi giáo, Bộ Du lịch, tất cả trong vòng bán kính vài trăm mét và các tòa nhà đều khá nhỏ. Bộ Ngoại giao cũng nằm trên con đường chính này, không có không gian đằng trước và chỉ cách vài mét bên kia đường là bến tàu cao tốc.

Tòa nhà bảo tàng quốc gia, phía trước là một vườn rất nhỏ, có chiếc ghế nửa xích đu, nửa ghế thường 

Cây đèn dầu của hoàng gia (Maldives duy trì chế độ quân chủ cho đến năm 1968)
Chiếc kiệu hoàng gia
Phủ Tổng thống, nằm ngay trên con đường chính của đảo
Tòa nhà Bộ Hồi giáo (Ministry of Islamic Affairs)
Đền thờ Hồi giáo
Quảng trường, hôm đó rất nhiều bồ câu

Khu chợ địa phương, có lẽ diện tích chỉ bằng 1/10 chợ Sapa, đầy màu sắc. Rau gì ở đây cũng to một cách kỳ lạ – rau mồng tơi có cả loại màu tím, thân to như ngón tay và lá đương nhiên to tương ứng được bó thành từng bó dài tới 50-70cm, mướp to đùng, dài 50-70cm, khổ qua cũng vậy, đến cả cây xúp lơ xanh cũng to gấp đôi những cây xúp lơ xanh thường thấy ở Việt Nam. Trầu cau vẫn là một món hàng phổ biến. Những xấp lá trầu to gấp 2-3 lần loại trầu quế, được xếp gọn gàng trên các sạp hàng. Cau to gấp rưỡi loại thông thường ở Việt Nam. Cau khô được bán rất nhiều, nhưng không phải kiểu bổ múi cau mà là những lát mỏng phần ruột cau. Loại chuối phổ biến ở đây buồng dài, quả nhỏ, treo từ cao rủ xuống, bổ sung thêm màu sắc cho khu chợ. Cún muốn tìm mua chocolate dừa làm quà. May quá, mấy mẹ con dễ dàng tìm ra món đồ này – những thanh tròn to hơn ngón tay cái, dài khoảng hơn 20cm và được bọc bằng lá chuối khô. Không ngon như chocolate của các hãng nổi tiếng nhưng được cái vị dừa rất rõ nét. Một vài món khác là chuối khô, xoài khô, các món làm từ dừa, hạt bàng

Rau mồng tơi rất to
Trầu và cau
Đảo quốc Maldives nhỏ như vậy, dân số hết sức khiêm tốn, nên việc họ không có một bề dày văn hóa để trưng ra, không có những công trình kiến trúc kỳ vĩ cũng là điều dễ hiểu. Nhưng điều dễ nhận thấy là người dân khá thân thiện, và trong khi hết sức thân thiện thì họ cứa cổ khách du lịch, từ việc hét giá trên trời đến niêm yết công khai giá cũng trên trời mà khách du lịch đành vui lòng, hoặc không vui lòng 😊 chấp nhận.


17 tháng 2 2024

NHẬT KÝ MALDIVES_03_CÁC TUOR BIỂN

Dân du lịch ba lo chọn đến Maafushi vì các tour ở đây rất phong phú và giá cả phải chăng, thường rẻ bằng một nửa, thậm chí hơn thế, so với các tour tương tự nếu đặt từ resort. Với một thiên đường biển thì chưa cần đến cũng có thể hình dung đó là các tour lặn ngắm san hô, các loài sinh vật biển và các hoạt động thể thao… Vậy nhưng mẹ con mình đã được trải nghiệm nhiều hơn thế rất nhiều trong hai ngày ở Maafushi.

Tour ngày 1: Bơi cùng cá mập voi/whale shark và cá đuối/malta

Văn phòng du lịch hóa ra nằm sát cạnh khách sạn mấy mẹ con ở. Mà dù không ngay cạnh thì ở đảo đó có thứ gì cách xa nhau đến 500m đâu nên mọi việc đều rất thuận tiện. Đã tìm hiểu và liên lạc từ trước, ngày đầu tiên con gái đặt tour bơi cùng cá mập voi/whale shark và cá đuối/malta. Mỗi khách du lịch được phát một chiếc khăn tắm to, một bộ chân vịt, một bộ ống thở và áo phao. Đoàn hôm đó có một nhóm khoảng chục người khách Tiệp, thêm cặp vợ chồng người Slovenia, ba mẹ con mình người châu Á và hai anh chàng người Tàu. Tàu cao tốc chạy khoảng 2 tiếng mới đến vùng nước có nhiều khả năng có cá mập voi. Trong lúc tàu chạy, lâu lâu mẹ lại chỉ cho Tuấn một hòn đảo resort với đặc điểm dễ nhận thấy là hàng water villa/biệt thự trên nước – đặc sản của Maldives, và những vùng nước bao quanh các hòn đảo mang một vẻ đẹp ma mị, vùng xa nhất màu xanh đậm, gần hơn chút nữa xanh dương, và sát gần bờ thì xanh ngọc, và dù ở đâu thì cũng là một làn nước trong suốt, tinh khiết vô cùng. Thỉnh thoảng có những chú cá chuồn vút lên, bay một đoạn khá xa mới rơi lại xuống làn nước sẫm màu nơi vùng biển sâu.

Xưa giờ nói đến cá mập hầu như mọi người đều nghĩ đến việc cá mập tấn công người, nhưng hóa ra đó chỉ là sản phẩm của phim ảnh. Trong thực tế, có rất nhiều loài cá mập khác nhau mà chỉ vài loài ít ỏi tấn công người, và bơi cùng cá mập là một hoạt động du lịch rất phổ biến ở Maldives. Cá mập voi là loài được bảo vệ ở Maldives, mỗi con đều được gắn chip ở trên vây với mục đích này. Các tour bơi cùng cá mập voi mang tính hên xui, có thể gặp, có thể không. Với sự tiến bộ của công nghệ, ngày nay những người hướng dẫn tour có thiết bị để tìm kiếm cá mập voi và các nhóm thường xuyên liên lạc để chia sẻ thông tin, đưa khách đến vùng biển có cá mập voi. Hôm đó mẹ con mình gặp may, ra đến vùng nước đó một lát thì anh chàng hướng dẫn viên báo có cá mập, anh chàng chìa màn hình cho cả đoàn xem một chú cá mập voi đang nhẹ nhàng bơi. Sau những hướng dẫn cơ bản – không cố chạm vào cá mập, chỉ bơi bên trên con cá, nhìn theo drone để biết chính xác vùng nước có cá mập voi bên dưới… - thì mọi người được phép nhảy xuống biển. Suốt mấy tiếng liền cứ như vậy, nhảy xuống biển, bơi vài phút rồi lại lên, ban đầu ở khu vực cá mập voi rồi di chuyển sang khu vực cá đuối. Chàng trai và cô gái nhà mình hăng hái nhảy xuống biển mấy lần và kết quả cả hai đều có được trải nghiệm bơi ngay bên trên chú cá mập voi khá to cũng như nhìn thấy cá đuối. Hai anh em cười đùa, khoe với nhau thứ mình nhìn thấy, đến đầu giờ chiều thì mặt mũi cũng như một số phần da khác đã đỏ lên vì nắng. Mình rất kém, mãi mới dám nhảy xuống nước, và ngay sau đó vội vàng nhờ anh chàng hướng dẫn kéo lên, vậy nên mình chả nhìn thấy thứ gì. Nhưng không sao, chỉ cần nhìn thấy các con hạnh phúc, vui sướng thế này cũng đủ để mình bỏ thời gian đi theo các con rồi.

Hôm đó mình không mang theo đồ ăn vặt, sáng lại chưa kịp ăn vì khách sạn 7.30 mới phục vụ trong khi 7.45 cả đoàn đã bắt đầu đi, vậy nên ba mẹ con đói meo. Gần 2h tàu mới tấp vào bãi cát của một hòn đảo, thả mọi người lên bờ ăn trưa. Cứ tưởng như ở Việt Nam, tức sẽ được đưa đến một nhà hàng nào đó, hóa ra mỗi người được phát một hộp mỳ, một miếng đùi gà, một chai nước hoa quả và ngồi ăn ngay trên bãi biển. Mấy mẹ con trải khăn tắm lên bãi cát, vừa ăn vừa ngắm khung cảnh tuyệt vời, ăn xong đi dạo trên bãi biển, rồi xuống nước nghịch. Gần 3h thì cả đoàn lên tàu đi về, kết thúc một ngày đầy ấn tượng.

Tour ngày 2_Bơi cùng cá mập nhám/nurse shark và cá voi, cá đuối

Rất lâu không bơi nên sau ngày đầu tiên vùng vẫy Tuấn kêu mỏi chân, mỏi vai và một số chỗ rát vì nắng. Chàng bảo hay mai tìm các hoạt động trên đảo để chơi thôi. Mẹ cũng ngại ngần ra biển tiếp vì đằng nào mẹ cũng có bơi được đâu. Thế nhưng con gái bảo, không, tour ngày mai khác, loại cá khác, phải đi chứ. Định bảo hay con và anh đi, mẹ ở lại khám phá đảo, nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua, vì làm sao mình có thể yên tâm ngồi nhà trong khi bọn nó vùng vẫy ngoài kia. Thấy mình ngại ngần, anh chàng ở văn phòng du lịch nhiệt tình quảng cáo tour ngày mai rất khác, cá mập nhám lúc nào cũng ở đó, không cần nhảy xuống biển vẫn nhìn được đầy đủ mọi thứ, và thời gian đi không lâu, chỉ 45’ thôi. Vậy là lại quyết đi, và với tour này con gái đặt thêm dịch vụ chụp ảnh và quay video bằng drone nữa. Chà chà, cô con gái của tôi thật biết tiêu tiền! Không biết nàng đã mất bao thời gian đọc mà có vẻ cái gì cũng biết.

Trải nghiệm của ba mẹ con trong ngày hôm đó thật tuyệt vời. Ngoài cá mập nhám, là loài cá vào mùa này luôn có ở đó, rất nhiều là đằng khác, mình còn được nhìn thấy những đàn cá heo nhào lộn, thỉnh thoảng lại có con tung mình lên mặt nước, xoay có lẽ phải 2-3 vòng rồi mới rơi xuống. Sau đó, để ngắm cá đuối ó/stringray, tụi mình được đưa đến một hòn đảo. Anh chàng hướng dẫn viên ném những chiếc đầu cá, mảnh xương cá xuống làm mồi và một lát sau thì những chú cá đuối ó xuất hiện, cùng một chú rùa biển và cả đôi ba con cá mập.

Con gái giữa đàn cá mập
Cá mập, cá đuối và rất nhiều những con cá nhỏ khác ở sát mép nước, vì thế mà người không dám nhảy xuống biển như mình mới có được cảm giác bị cá va vào :)

Tour hôm đó kết thúc với bữa trưa ở một sankbank/dải cát giữa biển đẹp tuyệt vời mà sau khi ăn xong Tuấn còn mải mê ngồi ngâm mình trong nước mãi, hết ở bờ biển bên này lại đi qua bãi cát rộng có lẽ chỉ hơn chục mét sang bờ bên kia. Ba mẹ con nói đi nói lại, đúng là tour thú vị thật. Mẹ nhắc Tuấn cảm ơn em đã lôi mẹ con mình vào một chuyến du lịch thú vị đến thế này. Vậy nhưng chưa hết đâu, phía trước còn nhiều trải nghiệm thú vị lắm 😊

Đây là bờ biển nơi mình ngắm rùa biển, cá mập và cá đuối 
Bãi cát nơi mình ăn trưa đại để thế này đây, nhưng vì trình chụp ảnh kém nên đành lấy tấm này từ trên mạng :)


NHẬT KÝ MALDIVES_02_MALÉ – MAAFUSHI, VỪA GẶP ĐÃ MÊ!

Gần 7h tối máy bay từ Kualar Lumpur mới cất cánh bay đi Maldives. Thời gian bay kéo dài 4.5 tiếng, nhưng do Malé, thủ đô của Maldives chậm hơn Kuala Lumpur tới 3 tiếng nên khi máy bay hạ cánh mới hơn 8h tối. Chiếc máy bay nhỏ, hạ xuống một sân bay có vẻ cũng rất nhỏ, từ đường băng hành khách tự kéo hành lý đi bộ vào khu vực nhà ga. Trước khi lên đường ba mẹ con đã nhắc nhau điền form xin nhập cảnh online, hành lý thì chỉ 7kg xách tay, vậy nên sau ít phút thì đã xong hết các công đoạn nhập cảnh.

Maldives bao gồm tới gần 1200 các hòn đảo nhỏ, vậy nên việc di chuyển hoàn toàn bằng phà hoặc thuyền cao tốc. Ba mẹ con tranh thủ ăn tối và chờ đến hơn 9h thì mới đến giờ đi thuyền cao tốc về đảo Maafushi, cách Malé khoảng 30km. Sân bay nằm sát bờ biển và ngay lập tức mình đã thấy nước ở đây trong đến cỡ nào. Thuyền cao tốc màu trắng, sạch sẽ và đẹp, có khoảng 30 ghế. Thời gian ghi là 30’ nhưng các chuyến tàu đêm thì lâu hơn, và đối với mình tối hôm đó thì chuyến tàu đi rất rất lâu. Mình ngồi trong thuyền mà cứ trông chờ đến lúc cập bến. Thuyền lao đi với tốc độ rất nhanh, ngoài kia mịt mù biển cả, nói dại mồm, nếu va phải bất kỳ chướng ngại vật nào thì tất cả sẽ lên thiên đường thật chứ không phải thiên đường hạ giới trong vòng một nốt nhạc. Ngoài mình ra liệu có ai lo lắng không nhỉ, hay những khách du lịch khác cũng như mình, lo mà không nói ra, còn với dân địa phương thì những chuyến tàu cao tốc buổi tối như thế này là điều thường ngày rồi. Và theo tin tức trên báo thì các vụ tai nạn với tàu cao tốc, phui phui, không quá thường xuyên. Tin tưởng và phó mặc cho con gái lên kế hoạch cho chuyến đi, mình hoàn toàn không hình dung việc di chuyển từ sân bay về đảo như thế nào, nhưng nếu đi lần nữa mình sẽ lựa chọn ngủ lại thủ đô Malé cho đêm đầu tiên, cách đảo sân bay chỉ 10’ taxi, rồi ngày hôm sau sẽ đi tàu về đảo. Khi chia sẻ với con gái nỗi lo lắng, con gái bảo mẹ, ôi zời, có tèo thì cũng phải tèo ở nước ngoài cho hoành tráng, có gì đâu 😊. Và mình thì luôn mua bảo hiểm loại cao cho mọi chuyến đi nước ngoài, trước hôm đi đã gửi bác Vân bảo hiểm của chuyến đi, trêu bác, nếu mẹ con em mà làm sao thì bác nhớ đi đòi tiền nhé, 6 tỷ một người đấy, kakaka.

Dòng chữ chào đón ở sân bay Ibrahim-Nasir (tên cựu tổng thống Maldives) rất duyên dáng, và phía sau là một cầu tàu bằng gỗ duyên dáng không kém, trên làn nước trong veo, như tất cả mọi bờ nước khác của xứ sở vô cùng đẹp đẽ này

Đảo Maafushi

Sau tất cả những lo lắng thì khá muộn, chắc 10 rưỡi đêm, thuyền cập bến đảo Maafushi. Khách sạn đã có người chờ sẵn trên bờ đón mấy mẹ con, va li được chất lên một chiếc xe hai bánh người kéo, đi về khách sạn chỉ cách bến tàu khoảng 400-500m. Mặc dù giá tương đương khách sạn 5 sao ở Việt Nam nhưng thực tế chỉ là một căn nhà 4 tầng khá nhỏ, mỗi tầng 4 phòng, trang bị cơ bản, nói chung tầm khách sạn 3 sao ở Việt Nam hoặc thậm chí thấp hơn. Cả ba mẹ con mệt quá rồi, ngủ để lấy sức cho các hoạt động ngày hôm sau thôi.

Đảo Maafushi là một trong số các đảo dân sinh lớn và quen thuộc với dân du lịch ba lô nhưng so với các đảo ở Việt Nam thì nó rất nhỏ, dân số đôi ba nghìn người với một trường học mà mỗi cấp chỉ có 1 lớp, vài shop kiểu cửa hàng tiện lợi, khoảng ba chục khách sạn, nhà nghỉ và có lẽ ngần đó nhà hàng, cộng thêm khoảng hơn chục công ty tổ chức tour. Hai con đường, mỗi đường chạy dọc một bên bờ biển và ở giữa là rất nhiều các ngõ nhỏ chạy song song nối hai con đường kia trên một hòn đảo chiều dài vỏn vẹn 1,26km và chiều rộng trung bình 260m. Các con đường trên đảo đều là đường cát và mọi nhà hàng, khách sạn đều chỉ cách bờ biển tối đa 200m. Cảm giác đầu tiên là hòn đảo rất sạch, kể cả khi bị cát vương vào chân thì cũng là cảm giác cát sạch, có lẽ do nước biển trong quá và bãi cát sạch quá, chẳng thấy một cọng rác, đến cả lá cây như cũng ngại rụng. Maafushi nằm giữa biển, theo logic thì hải sản phải là món ăn phổ biến, vậy nhưng có lẽ do cách ăn uống và giữ gìn vệ sinh mà tuyệt nhiên không thấy vỏ tôm, ghẹ hay các phần bỏ đi của hải sản ở bất cứ đâu. Mình cũng tuyệt nhiên không hề ngửi thấy mùi tanh nồng của biển thường khá đặc trưng ở Việt Nam. Đảo Maafushi đúng như hình dung của mình về một hòn đảo nhiệt đới giữa biển từ nhiều năm trước, với hàng dừa, bờ cát trắng, những tán cây nhiệt đới tỏa bóng mát, tạm đủ tiện nghi mà vẫn giữ được sự nguyên sơ từ những con ngõ nhỏ chưa bị bê tông hóa quá nhiều. Vừa mới gặp mà mình đã mê các hòn đảo của Maldives quá mất rồi! 

Con đường chính và cũng là lớn nhất đảo Maafushi, với căn nhà màu trắng - đối diện ngay cầu tàu - là trụ sở của công ty Icom, công ty vận chuyển khách bằng tàu cao tốc giữa Maafushi với các đảo khác

Những đoạn phố trên đảo Maafushi, hai bên là quán cà phê hoặc công ty du lịch
Đảo Maafushi hay đảo nào khác nhìn từ xa thì cũng đều như thế này - một vùng nước xanh ngọc và bờ cát trắng bao quanh đảo, đẹp như tranh!



NHẬT KÝ MALDIVES_01_CHUẨN BỊ VÀ LÊN ĐƯỜNG

Lần cuối mấy mẹ con đi du lịch cùng nhau là từ mùa hè năm 2021. Suốt năm 2022 và cả năm 2023 hai bạn chẳng thể nào tìm được thời gian đi cùng mẹ, vậy nên trước Tết vài tháng mình tha thiết đề nghị chàng trai và cô gái dành thời gian cho mẹ trong dịp Tết này. Ban đầu mình muốn ba mẹ con lang thang vài ngày ở Singapore-Malaysia hay Đài Loan, nhưng cô con gái sau một hồi tìm hiểu thì nhất định muốn đi Maldvives. Mẹ băn khoăn vì một chuyến đi Maldives khá đắt đỏ, nhưng sau một hồi cô con gái ỉ eo thuyết phục thì mẹ cũng đồng ý. Chàng trai sắp đi làm, con gái sắp đi học xa, ba mẹ con sẽ khó thu xếp thời gian đi chơi dài với nhau, và đã mấy năm liền ba mẹ con chả đi đâu, vậy nên một chuyến đi đốt tiền là điều có thể cho phép :).

Từ xưa đến nay chuyến đi nào mẹ cũng là người lên kế hoạch và chuẩn bị mọi việc cần thiết. Nhưng bây giờ thì con gái đã lớn, thay mẹ làm mọi việc. Con gái đọc, tìm hiểu thông tin, lên kế hoạch, dự trù chi phí và căn cứ vào đó để xin mẹ phê duyệt đặt vé và phòng khách sạn. Hai mẹ con bảo nhau, đã đi thì đi lâu chút cho bõ, vậy nên ban đầu định ngủ ở Maldives 4 tối, cuối cùng thành 5 tối, trong đó có 2 tối nàng đặt water villa/villa trên mặt nước ở một resort rất sang chảnh mà nàng đã mất công tìm hiểu, lựa chọn trong số rất nhiều các resort mà nếu phòng rẻ thì phí di chuyển đắt và ngược lại. Đến phút cuối nàng đề xuất ở lại Kuala Lumpur chơi thêm một ngày trước khi về. Okela! Nàng cười sung sướng, con thích mẹ thế này! Mẹ chiều như thế, lại còn chả thích, kakaka. Vậy là cuối cùng mấy mẹ con lên kế hoạch cho một chuyến đi dài, từ sáng thứ Ba tuần này tới tận chiều thứ Ba tuần sau và mẹ thì phải xin nghỉ 3 ngày trong tổng số vài ngày phép ít ỏi. Những ngày phép đó mẹ dành dụm để nếu cần thì xin nghỉ cho việc thi cử, học hành của con trong năm nay. Đến giờ thì có vẻ mẹ sẽ không cần nghỉ vì lý do đó nữa, vậy thì mẹ con đi chơi với nhau càng hợp lý chứ sao.

Xong tất cả các công đoạn mua vé và đặt phòng và tìm hiểu các tour đi chơi thì chỉ còn chờ đến ngày lên đường. Nàng chuẩn bị rất cẩn thận, mua thêm váy áo phù hợp, kem chống nắng, sắm cả một chiếc máy ảnh để mang đi chụp. Nàng mong ngóng vô cùng, đếm ngược từng ngày và thỉnh thoảng lại bảo, mẹ ơi còn có xx ngày nữa thôi. Về đón Tết ở Sapa, nàng vui sướng thốt lên, không thể tin được, chỉ mấy hôm nữa là lên đường rồi!

Sáng mùng ba Tết ba mẹ con tạm biệt bà để về Hà Nội. Thế quái nào nàng quên chiếc máy ảnh tậu riêng cho vụ đi Maldives trên xe. Xe người quen, vậy nên không bị mất máy ảnh nhưng thế là nàng không có máy ảnh xịn để chụp rồi. Chuyến bay lúc 9h sáng, mẹ chủ quan nghĩ 6.30 ra khỏi nhà là vừa. Không ngờ sân bay đông nghịt người, ba mẹ con kịp đến cửa ra máy bay trước giờ khởi hành 15’ và lúc đó Tuấn mới phát hiện ra đã để quên hộ chiếu và vé ở chỗ kiểm tra an ninh. Mất thêm khoảng 5-7’ chàng chạy ngược lại để tìm, cộng thêm mẹ hơi lo lắng chút, cuối cùng thì ba mẹ con cũng lên được máy bay, yên ổn chờ cất cánh.

Ba mẹ con ngồi cạnh nhau, cảm giác hạnh phúc vô cùng. Có lúc mẹ choàng tay ôm em hoặc anh và một lúc nào đó mẹ thấy một chị ở ghế đối diện nhìn mẹ con mình mỉm cười. Suốt dọc đường lúc này lúc khác anh em trêu chọc nhau, rồi có lúc con gái nũng nịu, ngả người vào mẹ, muốn được mẹ ôm. Cứ như vậy, quãng đường hơn 3 tiếng trôi qua rất nhanh. Thời gian transit ở Kuala Lumpur khá lâu, tới 5 tiếng, đủ thời gian cho ba mẹ con nhập cảnh, ăn một bữa trưa tử tế, rồi lại check in và xuất cảnh vì đi máy bay giá rẻ, không được check in một mạch từ sân bay Nội bài. Mẹ trêu cún, được nhiều dấu trong hộ chiếu thế, thích nhỉ :). Xong hết mọi thủ tục rồi vẫn còn tới hơn 3 tiếng mới đến giờ lên máy bay, mấy mẹ con lại chui vào một quán cà phê ngồi tiếp. Sân bay Kuala Lumpur rộng mênh mông, sạch sẽ, food court giá cả phải chăng, quán cà phê thì đắt hơn quán ở Ecopark chút thôi, và kể cả khi tiết kiệm, không muốn vào quán ngồi thì có khá nhiều ghế chờ rộng rãi, vậy nên thời gian chờ đợi không đến nỗi quá mệt mỏi.

Trước Tết con gái mới đi nhuộm tóc, một nửa đầu đỏ rực, nửa kia giữ nguyên màu cũ, tức không hoàn toàn đen mà có những lọn tóc màu sáng hoặc hơi hồng từ năm ngoái. Vậy nên con gái nổi bật ở sân bay, thu hút kha khá ánh nhìn. Mẹ trêu, ở Maldives đạo Hồi đấy, con làm họ sốc mất thôi. Nàng rủ mẹ, con nhuộm nửa đầu bên này, hay mẹ nhuộm nửa đầu bên kia, mình làm đầu đôi. No no, cơ quan đuổi mẹ mất, ở chỗ mẹ không được nhuộm đầu như vậy, nhưng con mua cho mẹ mấy lọ xịt tóc, hôm nào đi cùng con mẹ xịt cho hoành tráng :).

Mẹ sẽ lưu giữ mãi ký ức ngày hôm nay, khi mẹ con mình cùng nhau tung tăng du xuân, khi các con trêu chọc, cười đùa với nhau hay nũng nịu mẹ, rồi rủ nhau năm nào cũng du xuân thế này đến khi nào mẹ yếu không thể đi được nữa. Để có được những ký ức ngọt ngào thế này thì đốt một ít tiền cũng xứng đáng các con nhỉ :).

07 tháng 2 2024

BỮA ẤY MƯA XUÂN PHƠI PHỚI BAY...

 Suốt tháng Một có đến một nửa s ngày nồm ẩm, ướt át, thời tiết thật khó chịu. Được cái nhà mình ở tầng 3 nên hầu như không cảm nhận thấy sự ẩm ướt đó. Đến cả cánh tủ lạnh ngày trước ở nhà cũ những ngày ẩm ướt nước đọng lại chảy thành dòng thì giờ vẫn khô ráo như thưng. May quá, như vậy là mình đi qua mùa nồm ẩm mà không bị khó chịu gì nhiều.

Kế hoạch đi nghỉ Tết đã được mẹ con chuẩn bị từ trước ba tháng. Năm nay mấy mẹ con sẽ vắng nhà gần nửa tháng, tận mùng 10 mới về, nên việc sắm Tết còn đơn giản hơn mọi năm vốn cũng chả cầu kỳ, chỉ hoa thì lúc nào mình cũng cắm, quanh năm. Đầu tháng 12, khi về giỗ bố mình được bác Vân cho một chậu phong lan nhỏ, mình đã ngắm suốt từ hồi đó. Một hôm chị bạn sang chơi hỏi ơ thế Tết thì tàn mất rồi à, mình bảo, có sao đâu, em ngắm trước Tết. Và trước Tết cả tháng thì mình và cô bạn đã lượn lờ làng hoa Xuân Quan, khuân một loạt chậu cúc vàng về thay những chậu xương rồng Thái mình mua cách đây đã năm rưỡi. Suốt cả tháng nay ban công nhà mình rực màu vàng hoa cúc. Mỗi khi có thời gian rảnh, niềm vui của mình là ngồi uống trà, đọc sách và thỉnh thoảng lại ngắm ban công hoa vàng trên nền khu rừng mùa đông. Thêm một chậu đỗ quyên và một bình hoa mận rừng, thế là nhà mình quá đủ hoa rồi.

Cuối tuần trước Tết mình lôi cổ Tuấn đi chúc Tết họ hàng và thắp hương bàn thờ ông bà. Thực ra toàn những người lớn tuổi – bác Qu. năm nay đã 97, cô H. và chị H. đã 82-83, đến cả anh Nh., người mình gọi là anh, cũng đã 75. Đứng trước bàn thờ và giải thích cho con trai, chắc lần thứ 5 hay 7 gì đó, về quê hương, về ông tổ, về cụ ngoại giỏi giang của con, mình hy vọng con sẽ giữ lại thật lâu những liên kết mỏng manh này với quê hương. Mình bảo mẹ mong sau này, khi mẹ già, con sẽ thay mẹ làm những công việc tương tự - về thắp hương ông bà, thăm các bác ở Sapa, rồi tiếp tục vòng quay dạy dỗ cho con của con về những điều như vậy (nếu có, hihi).

Trên rất nhiều con phố có những đoạn hè bày bán hoa. Mốt của mấy năm gần đây là cành đào được gọi là dáng huyền, đại để cong vòng sang một bên. Mình không thích những gì số đông chạy theo, vậy nên mình chọn chỉ cắm một bình hoa mận. Qua vài ngày, những cành khẳng khiu đã lốm đốm những bông hoa trắng tinh khôi, dịu dàng cho mẹ con ngắm những ngày trước khi đi Sapa, và đến mùng 3 Tết khi mình về chắc hẳn hoa sẽ rực rỡ lắm đây. Mình chưa từng và sẽ không bao giờ có ý định mua những cành đào, cành mận to đùng, nhiều khi là cả một gốc cây được mang từ miền núi về. Trong thú chơi hoa của người Việt mình nhìn thấy sự tàn ác của con người. Những cành nhỏ thì chỉ một năm là mọc lại, nhưng những cành hay cây to đó sẽ mất mấy năm mới lên được như vậy. Làm sao người ta có thể đốn hạ cả một cái cây nhỏ, mà nếu để thì sẽ ra hoa, kết trái trong nhiều năm, chỉ để đám có tiền trưng trong nhà vài hôm rồi thản nhiên vứt ra ngoài đường.

Hôm qua, khi đi trên đường Phan Chu Trinh mình thấy một cây hoa sưa đã bung những chùm hoa trắng. Mùa hoa sưa lại về rồi. Chẳng bao lâu nữa những hàng hoa xuân khác sẽ đua nhau nở - hoa ban hồng, ban trắng, hoa giáng hương vàng... “Cảm ơn hoa vì ta đã nở!” Mình đi qua những con phố vắng vẻ, thanh bình, nhớ những mùa xuân tuổi thơ, những mùa xuân tuổi trẻ. Mình nhớ đến những điều dốt nát, ngu ngốc mình đã làm và tha thứ cho bản thân, tha thứ cho cả những điều tệ hại người khác đã gây ra cho mình. Trong giây phút này, mình chỉ muốn được bình yên với mùa xuân, mà dù năm nào cũng quay trở lại, năm nào cũng vẫn là mới.

Trưa nay, ngày làm việc cuối cùng, mình có hẹn cùng mấy người bạn rất dễ thương từ dự án USAID. Ngồi cùng nhau tới hơn 3 tiếng, thảnh thơi trong một chiều gần cuối năm, bọn mình luyên thuyên mấy câu chuyện, lên kế hoạch cuối tháng 3 cùng nhau đi Sapa chơi, cười không biết lần thứ bao nhiêu với câu chỉ phụ nữ mới làm nhau hạnh phúc :).

Và bây giờ, mình ngồi đánh những dòng cuối cùng của entry này trong âm thanh da diết từ bản Symphony số 1 của Bizet, với một bình hoa mận lấm tấm những bông hoa trắng và ngoài kia ban công hoa cúc vàng rực, nghĩ về các con đang ngày một trưởng thành và chín chắn, mình không ngừng cảm tạ Chúa về những hồng phúc mà Chúa đã ban cho mình. Một lúc nữa thôi ba mẹ con sẽ lên tàu về Sapa với bà. Với mình, có các con bên cạnh, có quê hương vẫn còn mẹ để về đón Tết, thế là đủ mùa xuân, đủ thấy mưa xuân phơi phới bay rồi! Và con gái thì đang vô cùng mong chờ chuyến du xuân đầu năm của ba mẹ con. Mẹ cũng mong chờ, con gái ạ!

Bình hoa mận hoa mới nở lốm đốm...
những cánh hoa trắng muốt, mỏng manh.