Mình đến Sydney lần đầu năm 2019 nhưng đó chỉ
là một chuyến ghé thăm ngắn ngủi, kịp đi dạo vài bước trên bờ vịnh chỗ nhà hát Opera
Sydney và ăn một bữa trưa tại khu phố Tàu. Dù muốn khám phá thành phố này nhiều
hơn, lần này mình cũng chỉ có vỏn vẹn 1 ngày rưỡi trước khi bay về Việt Nam.
Chọn
xong một khách sạn ở ngay khu trung tâm, gần với Darlington Harbour nổi tiếng, cách
phố Tàu vỏn vẹn 5’ đi bộ, mình bắt đầu cân nhắc cách tận dụng tốt nhất khoảng thời
gian ngắn ngủi ở lại thành phố này.
Rời
Melbourne khi trời hơi mưa, lúc hạ cánh xuống Sydney mình lại được nhìn thấy một
bầu trời xanh không gợn mây, và những cây phượng tím trên đường về khách sạn.
Căn phòng mình ở nhìn ra một con phố yên tĩnh, ngay bên ngoài cửa sổ là một khu
vườn nhỏ với những chiếc lá non biếc xanh màu xuân. Trời đẹp, vừa đủ ấm áp, ra
đường chỉ cần một chiếc áo khoác nhẹ là đủ. Về đến khách sạn khi còn khá sớm, mới
có 11h sáng, check in xong mình lập tức xông ra đường tìm chỗ ăn trưa. Vừa đi mấy
bước ra đường lớn mình nhìn thấy một cái tháp nhỏ đề University Technology of
Sydney. Wow, trường chị Hà học ngày xưa đây. Ngày xưa rất hay nghe chị Hà kể về
UTS với giọng đầy yêu thương, và mình thì ghen tỵ không biết bao giờ mình mới
được đi học ở một nước nói tiếng Anh để giỏi tiếng Anh hơn, để hiểu về nền văn
hóa của họ, phục vụ cho việc dịch sách văn học. Thế rồi mình cũng đi học ở Anh,
làm việc trong môi trường nói tiếng Anh, có đủ trải nghiệm nào là với Bỉ, rồi
Úc, rồi Mỹ, lại còn có những người bạn vô cùng thân thiết như chị Anne hay
Greg. Nhớ ngày nào đó nói chuyện với một người bạn, mình bảo em ngưỡng mộ chị ấy
quá, bạn mình bảo, đường đời mỗi người một ngả. Yes, bây giờ mình hoàn toàn tự
tin mình đã có một cuộc sống, một công việc có ý nghĩa, và quan trọng hơn, mình
đã không ngừng nỗ lực suốt cả cuộc đời.
Buổi
chiều đầu tiên mình ưu tiên cho Bảo tàng Australia/Australian Museum. Và trên
đường đến Australian Museum thì mình sẽ dừng ở nhà thờ thánh Andrew ít phút và
đi ngang qua công viên Hyde Park. Nhà thờ Chính tòa Đức mẹ Maria nằm ngay cạnh
Bảo tàng, mình có thể vào đó sau khi thăm bảo tàng. Yes, có vẻ hợp lý rồi, bắt
đầu thôi.
Sau
khi lang thang trong bảo tàng khoảng hai tiếng rưỡi, với chủ đề về thiên nhiên
(mình đặc biệt ấn tượng về các loại chim, mà đặc biệt là vẹt của Úc), văn hóa của
người thổ dân, và tất nhiên không thiếu các phòng trưng bày nghệ thuật, đầu
mình không còn nạp được thêm thông tin gì nữa nên mình quyết định rời bảo tàng.
Cách bảo tàng chừng 5’ đi bộ, ngọn tháp của Nhà thờ Chính tòa Đức mẹ Maria,
ngôi nhà thờ được xây từ năm 1866 theo phong cách Gotic nổi lên sừng sững trên
nền trời biếc xanh. Khoảng sân trước nhà thờ rất rộng, các chậu hoa nở rực rỡ.
Nhà thờ rất lớn, uy nghi, mình đứng ở khoảnh sân trước nhà thờ, ngước lên nhìn
hai ngọn tháp cao vút, lòng ngập tràn sự bình yên và hạnh phúc. Hôm đó mình gặp
may, dù không tra thông tin trước nhưng 5h là giờ đọc kinh chiều. Trên giá có để
những cuốn sách kinh cho mọi người cùng đọc. Vậy là mình và một số khách khác cầm
sách, ngồi vào một khu riêng để cùng nhóm các giáo sỹ/linh mục đọc kinh cầu nguyện.
Sau giờ đọc kinh mình còn lang thang trong nhà thờ thêm ít phút, đi vòng quanh
nhà thờ, đốt một ngọn nến cầu cho bố mình, ngắm những vòm cửa sổ được trang trí
bằng kính màu và cảm tạ Chúa đã dẫn dắt con đường của mình, cho mình được đi
ra, nhìn ngắm thế giới và đến ngôi nhà của Chúa ở nơi đây.
Trước
khi lên tàu điện về lại khách sạn, mình còn nấn ná ngồi lại tới 15’ trên chiếc
ghế băng chỗ bến tàu, cũng là nơi trung tâm nhất của thành phố và ngắm tòa nhà
thị chính, ngắm cây phượng tím bên hông tòa nhà đang nở hoa rực rỡ, ngắm tòa
nhà của nữ Hoàng/Queen Victory Building phía xa, vĩ đại, nặng nề mà cũng rất cầu
kỳ. Mãi đến lúc ánh nắng cuối ngày tắt dần phía sau những vòm lá công viên, trời
trở nên se lạnh mình mới lên tàu điện về khách sạn.
Ngày thứ hai ở Sydney mình mua một tour đi thuyền
trên vịnh kèm bữa trưa buffet. Tận 12h tàu mới khởi hành, vậy nên kế hoạch sáng
đó của mình là dạo chơi một lát trong Vườn Bách thảo Hoàng gia, ghé thăm Bảo
tàng Công lý và bảo tàng Sydney. Thật tiếc, bảo tàng Công lý chỉ mở cửa vào cuối
tuần, nhưng bảo tàng Sydney, dù khá nhỏ, thực sự rất thú vị, với phần giới thiệu
không thể chi tiết hơn về công trình xây dựng nhà hát Opera Sydney cũng như lịch
sử thành phố. Mình bảo con gái, mẹ mơ ước một ngày nào đó con biểu diễn ở nhà
hát này và mẹ ngồi nghe. Con gái bảo, gớm, mẹ mơ mộng quá đấy. Tại sao không,
có ai đánh thuế ước mơ đâu. Và con chẳng nói đi nói lại mấy lần đấy thôi, nếu
mình rất rất muốn một điều gì và cố gắng hết sức, con tin mình sẽ đạt được. Vậy
nên mẹ cứ việc mơ ước, nhỉ 😊.
Ngồi trên chuyến tàu buổi trưa đó, ngắm thành phố nằm
xung quanh bờ vịnh với những ngôi nhà chắc hẳn nhiều triệu đô của các đại gia
hay người nổi tiếng, ngắm cây cầu, nhà hát và những chú chim hải âu lúc thì
chao mình trong nắng, lúc thì đùa nghịch trong làn nước, mình chụp ảnh ly vang
gửi cho con gái với lời nhắn, mẹ có chuyến đi chơi sang chảnh nè, con gái bảo,
Ghê 😊. Ngắm một du thuyền to đùng đang đậu gần
đó, mình ước kiếm đủ nhiều tiền để đưa cả hai đứa trẻ nhà mình và các chị mình
quay lại đây, cùng nhau quẩy một hai đêm trên con thuyền đó. Haiza, giấc mơ này
có vẻ cũng rất to. Nhưng ai mà biết được, nghèo thì lâu, giàu thì mấy, kakaka.
Dù chỉ có 1.5 ngày lang thang ở Sydney, mình đã được nhìn
ngắm khá nhiều – lang thang trên bờ vịnh, đi du thuyền, thăm các bảo tàng, thăm
Vườn Bách thảo Hoàng gia, thăm nhà thờ, ngồi ngắm hoàng hôn trên bờ vịnh. Tuy
thế, mình vẫn chưa được nghe nhạc trong Nhà hát con sò do chẳng có buổi biểu diễn
nhạc cổ điển nào trong những ngày mình ở đây. Và còn Blue mountain, còn Bảo
tàng công lý, Bảo tàng nghệ thuật, hay có đồng bọn để đi lang thang, ngồi uống
bia ở khu Rocks –những điểm nhấn mà mình rất muốn đến. Vậy nên nhất định mình sẽ
phải quay lại đây lần nữa, trong một chuyến đi chơi thong thả hơn, với chàng
trai và cô gái yêu thương của mình.
Nhưng bây giờ thì tạm biệt Sydney, tạm biệt nước Úc nhé. Và hẹn ngày gặp lại!