Chị A. hỏi thăm mình về Tết, sợ mình
buồn, mình bảo chưa bao giờ có một cái Tết thư giãn như thế này. Đúng thật.
Sáng nào các bạn ý cũng ngủ gần hết buổi sáng, rồi chiều mùng một và mùng hai
thì đi chúc Tết. Mình vốn không định đi nhiều, chỉ vài nhà thôi, và với mình,
đó là dịp được ngồi lâu với nhau, ôn lại những câu chuyện ngày xưa về lịch sử
gia đình. Chàng trai và cô gái nhà mình say sưa nghe những câu chuyện của mẹ với
bác L. Rồi hôm đi chúc Tết bác Nh., vốn là người thường xuyên hát những bản
liên khúc dài bất tận, bất kể khán giả có quan tâm hay không, thì mình toàn
lái, hỏi những câu mà mình biết chắc các bạn ấy sẽ thích nghe. Sau câu chuyện rất
dài, lại còn ăn cơm ở nhà bác Nh. nữa thì bác dẫn mấy mẹ con sang quán nhà anh
Quang, con trai bác. Quán cà phê của anh Quang, mà cún rất thích thú được biết
đó là tác giả của Tôi và Đắc ta nhăng, trang trí toàn bằng tranh anh Quang tự vẽ,
là một điểm đến khác gây bất ngờ cho cún. Vậy là trong hai ngày Tết hai bạn nhỏ
cứ như thể được đi một tour lịch sử gia đình, với những câu chuyện rất thú vị về
ông ngoại các con, rồi xa hơn nữa là cụ và những người họ hàng thân thiết khác.
Mẹ sẽ phải sớm đưa các con về quê xưa (chứ không phải quê Sapa, nơi cún cứ tự
nhận là quê 😊), để từ nơi
khóm tre rất đẹp các con được nhìn ngắm cánh đồng mênh mông của ông bà ngày
xưa, ở đó, nơi xa tít, những ngọn núi nhỏ và hàng cây hắt bóng xuống nước, tạo
nên một bức họa vô cùng đẹp đẽ. Để các con ngắm dòng sông Hoạt trong cuốn hồi
ký của ông, mà ngày còn nhỏ khi ở với ông bà mẹ vẫn được thấy những cánh buồm
ngược xuôi trong những buổi chiều thanh bình, rồi mảnh vườn nhỏ, chiếc ao của
ông bà với cây dừa lửa đứng nghiêng nghiêng, một chiều nào mẹ ngồi chơi ở đó
xem người lớn thả lưới bắt cá, đánh rơi chiếc vòng vỏ ốc và khóc mãi.
Được nghe kể về gia đình, dòng họ,
cún ấn tượng lắm, trầm trồ, ôi họ Đặng nhà mình hoành tráng thế, con muốn đổi sang
họ Đặng. Sau đó nàng cứ nghĩ mãi nàng muốn đổi tên thành gì vì nàng không thích
tên của mình. Mẹ giảng giải cho nàng rằng việc đổi họ tên rắc rối ra sao, liên
quan đến những gì, tốt nhất con nên chọn nghệ danh thôi. Có vẻ xuôi xuôi 😊.
Chiều qua hai mẹ con sang nhà bác H.
bạn mẹ chơi. Trong câu chuyện của mẹ và bác H. có những chi tiết khiến cún tròn
mắt, rồi lại có lúc nàng quay sang nhìn mẹ với một dấu chấm hỏi to đùng. Về nhà
mẹ trêu cún, con hay đi cùng mẹ, được biết nhiều bí mật quá nhỉ. Nàng bảo mẹ ơi
mẹ còn người bạn nào như thế nữa không. Hì hì, bạn thì còn khối, nhưng bạn bè mình
thường hẹn hò ở cà phê, và trước hoặc sau chứ không phải trong Tết. Kể cả đồng
nghiệp của mình cũng không ai có ý định đến thăm nhau dịp Tết, văn hóa các công
ty/tổ chức nước ngoài là như vậy. Cả năm làm việc cùng nhau, nhìn thấy nhau rồi,
nên Tết thì tha cho nhau, Tết là của gia đình, không ai đi lòng vòng chúc Tết đồng
nghiêp cả.
Mùng 3 và mùng 4 mình và con trai
quay trở lại lịch cũ, mỗi buổi chiều một tập phim tài liệu. Và bạn cún thì có một
buối tối ngọt ngào rủ mẹ xem bộ phim Cinderella. Ngoài 2 tiếng xem phim mỗi ngày,
rồi tập đàn khoảng một tiếng nữa, ngày nào mình cũng đọc khá nhiều, ngoài những
thứ gai góc thì những câu thơ của Lâm Vị Thủy, buồn da diết và đẹp đẽ vô cùng cũng
khiến mình bị ám ảnh mãi.
Những ngày này Hà Nội cứ mỗi hôm lại
1-2 ca nhiễm. Nhưng vụ tối qua gây đau tim quá. Đồng chí người Nhật đó chết
trong phòng khách sạn, và sau đó người ta mới phát hiện ra đồng chí ấy dương tính.
OMG. Trong vòng hơn chục ngày từ khi rời khu cách ly sau 2 lần âm tính, ai mà
biết được đồng chí ấy đã đi những đâu, làm những gì, và bây giờ thì chả có cách
gì truy hết mọi dấu vết. Đến hôm nay thì có thêm 2 ca F1 của đồng chí ấy đã
dương tính. Ai mà biết hiện ở Hà Nội còn biết bao ca đã nhiễm hoặc đang nhiễm mà
không có triệu chứng lông nhông ngoài đường. Hoặc không chỉ Hà Nội mà dân Việt
Nam nói chung đã bị nhiễm khá nhiều, do nhiều yếu tố nên cơn bệnh thoảng qua,
như một cơn cúm, hoặc “cô thương” nên tự khỏi, không gây nên sự bất thường đặng
chú ý nào. Anyway, sự cẩn thận của mình là không thừa. Mình tin mình đúng khi quyết định ba mẹ con ở lại Tết thế này và hạn chế đi lại.
Cún đã được thông báo sẽ học online đến
hết tháng 2. Trường Tuấn chưa có thông báo nhưng nhiều khả năng cũng sẽ học
online. Được cái cả hai đứa đều không thấy việc ở nhà là vấn đề to tát, thật
may. Cầu cho các con không phải nghỉ một cái Tết đến tận hè như năm ngoái.
Và hôm nay thì Hải Dương đã giãn cách
toàn tỉnh như hồi đầu năm ngoái, còn Hà Nội đã ra thông báo cấm các hàng quán vỉa
hè, cà phê rồi ☹.