Việc học của Tôm như đã nói, rất nhẹ nhàng. Mình chả đặt nặng
việc học chữ mà chỉ nghĩ con học nói là được rồi nên mãi cậu cũng chả đọc được
bao nhiêu. Sau đôi ba tháng thì mỗi tuần cô giáo thường phát cho cậu một tờ giấy
có vài dòng để Tôm tập đọc, tập viết ở nhà, nhưng đến tận cuối năm lớp Một thì
trình đọc và viết vẫn gần như bằng không. Bù lại, khả năng nghe nói của con tiến
bộ vượt bậc. Khoản nghe nói còn giữ được đến tận giờ, phát âm rất chuẩn và cậu
xem phim hoặc các chương trình trẻ con khác dễ dàng như xem bằng tiếng Việt.
Chương trình học của Tôm rất thoải mái. Các giờ học mang
tính thực hành nhiều. Các chủ điểm trong năm học tương ứng với những cột mốc cụ
thể. Tuần nào Tôm cũng mang sản phẩm từ giờ học của con về. Rất nhiều thứ. Nào
là đôi dép làm bằng giấy, nào là chú ngựa gỗ, đan lát, bưu thiếp, trồng hoa... Ở
lớp thì cứ vài tuần mẹ lại thấy các con có sản phẩm mới treo trên bức tường to
chỗ cửa lớp. Đó có thể là một bức tranh rất to, mô tả các phần của một cái cây.
Hoặc một bức tranh mô tả ngày lễ... Rồi con kể về chuyện các con nuôi nòng nọc
để theo dõi quá trình phát triển, tận đến khi nòng nọc mọc chân, phát triển
thành ếch. Mùa xuân con mang về nhà một cây hoa thủy tiên nhỏ do tự tay chăm
bón. Lớp có 26 bạn, bạn nào cũng yêu quý cô giáo vô kể. Cô giáo con trẻ trung
và rất yêu trẻ. Mỗi sáng đưa con đến cửa lớp mẹ lại chứng kiến con và các bạn
sà đến bên cô, khoe với cô cuốn sách cuối cùng các con mới đọc, hay bức tranh
các bạn mới vẽ. Cô cười âu yếm, trìu mến thế à thế à với tất cả các bạn. Cũng
như các bạn, Tôm yêu cô lắm, thỉnh thoảng lại vẽ tranh mang đến tặng cô.
Trong mỗi kỳ học các con đều có những hoạt động ngoại khóa
mà nếu muốn phụ huynh luôn có thể tham gia với một khoản phí hết sức tượng
trưng. Mình còn nhớ lần Tôm đi xem biểu diễn ở nhà hát, mang về con búp bê nhỏ
với câu chuyện về điều ước khi đặt con búp bê đó dưới gối. Tôm tặng cô Tipper
con búp bê đó làm cô cảm động vô kể. Rồi các con đi thư viện. Một chuyến đi mà Tôm
sẽ nhớ rất lâu là chuyến đi vườn bách thú, nơi con được tận mắt nhìn các bạn
hươu cao cổ vươn cổ ra tận bờ rào ăn những chiếc lá các con đưa, những chú chim
cánh cụt ngụp lặn trong một chiếc bể, rồi những loài vật sống ở miền nhiệt đới
như chú kỳ nhông đổi màu rất nhanh, những chú chim màu sắc sặc sỡ...
Tôm cứ học vài tuần là lại có kỳ nghỉ. Kỳ nghỉ đầu tiên bắt
đầu chỉ sau khi các con vào học mấy tuần, sau đó là kỳ nghỉ Giáng sinh-Năm mới
khá dài, rồi nghỉ lễ Phục sinh, nghỉ giữa kỳ rồi lại nghỉ hè. Nói chung cứ học
6-7 tuần là lại nghỉ, khiến mình nhiều khi cũng khó thu xếp việc trông con. Mỗi
đợt nghỉ hai mẹ con thường tranh thủ đi thư viện thường xuyên hơn. Thư viện
thành phố có góc trẻ con, biết bao là truyện đẹp và hay. Nhờ những ngày tháng ở
đó mà con đọc rất nhiều về xác ướp Ai Cập, về những con thuyền cướp biển
Viking, về những đám cháy lớn, về những điều kỳ diệu trong vũ trụ, đại dương...
Rồi có hôm hai mẹ con lên thư viện trường mình, lục lọi, mượn những cuốn truyện
tranh ba chiều, mà Tôm nhớ nhất có lẽ là cuốn truyện tranh ma, giở đến mỗi trang
lại có những con ma thò đầu ra. Những cuốn truyện tranh nổi như vậy đã để lại
cho Tôm bao ký ức đẹp mà đến tận giờ, thỉnh thoảng kể lại hai mẹ con vẫn cười với
nhau. Tối nào cũng vậy, từ 8h đến 9h là khoảng thời gian đọc truyện cho con. Có
hôm mình mải xem một chương trình vô tuyến, chàng dang tay đứng trước mặt mẹ,
chắn chiếc ti vi và lên giọng, Mẹ không muốn con trở nên hiểu biết à :-)?
Tranh thủ những lúc rỗi rãi, nhà mình đưa con đi bảo tàng
xem xác ướp Ai Cập và bộ xương khủng long. Rất may, bảo tàng ở Leicester miễn
phí vé vào cửa :-). Rồi cả nhà đi thăm Trung tâm Vũ trụ Leicester (vé đắt lòi, 11 bảng/người).
Cậu cả náo nức chui vào hố đen bò một vòng, đứng lên cân để thử xem trên mặt
trăng thì trọng lượng là bao nhiêu, mải mê điều khiển người máy trên mặt trăng,
mải mê khám phá những hành tinh khác, xem một bộ phim về vũ trụ trong phòng chiếu
có vòm tạo cảm giác đang ở bay vào không gian...
Những tháng ngày ở đó cũng là lúc Tôm bắt đầu làm quen với
trò chơi xếp hình. Gần nhà mình có một cửa hàng từ thiện, rất thường xuyên có
những món đồ chơi còn mới nguyên và giá bao giờ cũng chỉ 50 pen hoặc 1 bảng. Mình
đã mua rất nhiều đồ chơi và cả những hộp xếp hình ở đó. Nhiều hôm hai mẹ con
chơi xếp hình đến đau cả lưng với những bộ xếp hình lên tới 500 mảnh.
Chiều Chủ Nhật nào cũng vậy, nếu trời không mưa thì cả nhà
sẽ đi công viên cho Tôm chạy nhảy, chơi đủ mọi trò ở những công viên rộng mênh
mông với thảm cỏ xanh rất đặc trưng của nước Anh.
Những ngày tháng thật êm đềm. Dù cảnh sống của nhà mình khi
đó chả khác gì dân quê lên Hà Nội đi học nhưng bù lại mình đã có thể dành cho
con thật nhiều thời gian. Mình nhớ mãi lần đưa con đi công viên chơi hội chợ,
khi người ta dựng lên những trò chơi thu tiền, với giá thường 2-3 bảng/trò. Nếu
ở Hà Nội, đưa con đi công viên Bách thú thì mình để con chơi thỏa thích, vậy
nhưng khi ở bên đó mình giao hẹn với con chỉ chơi 3 trò thôi. Rồi một lần khác,
tụi mình đến nhà một người bạn ở khá xa chơi, đại để là tiết kiệm tiền vé xe
buýt, lúc về mình bắt con đi bộ hơi xa. Đúng là Đi Tây thì sống như ta/Đến khi
về nhà lại sống như Tây :-).
Đấy là mình nghĩ thương con vậy thôi, chắc hẳn cậu chàng chẳng
hề biết rằng cậu học ở ngôi trường dành cho trẻ con nhà nghèo, dân nhập cư. Cậu
cũng chẳng ghen tỵ với ai vì bố mẹ vẫn hết sức chăm lo cho cậu, cậu vẫn thường
xuyên có những món đồ chơi đẹp mang đến trường mỗi ngày thứ Sáu. Rồi trong một
năm ở đó, mình đã tranh thủ đưa con đi chơi thật nhiều, mà chắc phải viết vài
entries nữa mới kể được sơ lược những chuyến đi để đời của Tôm.
Tôm đang được vẽ mặt lần đầu tiên trong đời tại công viên Castle, Leicester
Trong khoang tàu vũ trụ tại Trung tâm Vũ trụ, Leicester
Đạp xe trên con đường New Walk, đoạn ngay gần tòa nhà của Đại học Leicester
Trong công viên Victoria (ngày đó Tôm thản nhiên đạp chiếc xe cũ mẹ mua cho màu hồng, giờ thì cậu bực bội với mọi tấm ảnh có chiếc xe đạp :)
Rất sung sướng với khuôn mặt được vẽ
Tôm vui chơi trong hội chợ
Tôm khi đó vẫn thật bé bỏng. Giờ thì mẹ chả thể bế con thế này được nữa
Chàng trai thật sung sướng với công viên mùa hè
Chà ở nước ngoài thật là thích em nhỉ?
Trả lờiXóaCũng không hoàn toàn đâu anh ạ. Việc học của trẻ con rất nhẹ nhàng và vui vẻ, nhưng cả tụi nó, cả mình sẽ mãi mãi không bao giờ hòa nhập được vào xã hội đó đâu. Ở một hai năm thì ổn, chứ cả đời thì em không bao giờ muốn. Nhà mình vẫn là hơn cả anh ạ :)
Xóa