Từ ngày
mẹ sinh Tôm đến giờ lúc nào nhà cũng có người giúp. Mẹ trở nên hết sức lười
nhác, rồi các con cũng không mảy may biết giúp mẹ. Lên kế hoạch em cún học xong
lớp Một thì cho người giúp việc thôi, nhưng rồi vướng chuyến công tác của mẹ cuối
năm hơi lâu, cứ lần lữa, thế là nhà mình giữ bác đến tận Tết.
Tháng 9
năm ngoái, nhân dịp bác nghỉ khá lâu, tới hơn một tháng, mẹ đã bắt đầu tập cho
anh Tôm việc nấu cơm. Được cái lên cấp II, Tôm tự đạp xe đi học, bố mẹ đỡ nhiều
trong khoản đưa đón. Về đến nhà, nồi cơm con đặt đã gọn gàng. Đợt đó coi như đợt
thực tập của cả nhà, nên bây giờ, khi cho bác giúp việc thôi hẳn mọi việc có vẻ
vào nền nếp khá nhanh.
Buổi
sáng mẹ dậy sớm, thay bằng ngồi tập đàn như trước kia thì giờ lo cho cả nhà ăn
sáng thật nhanh gọn, mà ăn cái gì thì thường phải được lên kế hoạch từ cuối tuần
cho cả tuần theo. 7.15 bố hoặc mẹ sẽ đưa em cún đi học, người nào đi muộn hơn
cũng là người phải dọn dẹp bếp sạch sẽ trước khi ra khỏi nhà.
Buổi
chiều, đi học về Tôm có nhiệm vụ quét sân và đặt cơm ngay. Qua một số bữa hôm
thì như cháo, hôm lại khô, giờ mọi việc có vẻ ổn. Cún về đến nhà sẽ bật bình
nóng lạnh và giúp mẹ quét tầng dưới. Qua ít hôm, mẹ giao thêm cho hai anh em
nhiệm vụ thu dọn và gấp quần áo. Rồi trong lúc nấu nướng, nếu cần mẹ sẽ dần nhắc
hai em phụ việc nấu nướng, bày mâm, xới cơm… Mới đầu hai anh em hay phụng phịu,
hỏi tại sao lại là con. Mất khá nhiều công sức giải thích, rằng các con cũng ở
trong nhà, cơm các con ăn nhiều, quần áo một nửa của các con, nhà các con bày bừa
nên việc đóng góp công sức cùng làm là lẽ đương nhiên, xem vô tuyến là phần thưởng
sau khi xong việc, vân vân và mây mây. Một hồi thì các con cũng hiểu. Tuy chưa
hoàn toàn vui vẻ mỗi khi được yêu cầu nhưng cũng bớt hỏi, Tại sao lại là con. Thời
gian cuối bố hay đi vắng, nhiều tối toàn ba mẹ con ở nhà với nhau. Dọn dẹp, kiểm
tra bài của các con xong, gần 10h thì mẹ yêu cầu cả hai anh em lên giường, mẹ sẽ
nằm cùng các con 10-15’. Lần nào cũng vậy, khi mẹ bảo, Hết giờ rồi, mẹ về phòng
đây, thì hai anh em lại ôm chặt lấy mẹ hoặc nì nèo, hoặc ma lanh hơn bảo, Con
có một điều muốn nói, thế rồi chờ mẹ đến gần là ôm cổ mẹ, bắt mẹ thơm. Anh Tôm
có hôm bảo, mẹ phải dém chăn cho con như Bác Hồ ấy (chả là anh ấy vừa học bài
Đêm nay bác không ngủ), rồi cún cũng bắt chước, rồi tị nạnh mẹ thơm ai nhiều
hơn, mẹ nằm cùng ai lâu hơn… Thật đáng yêu và ngọt ngào và nhiều lúc cũng phát
mệt. Chả thế mà thỉnh thoảng mẹ lại đùa, các con là độc dược bảng B của mẹ.
Cuối tuần
thường mẹ và anh Tôm cùng nhau dọn nhà. Mẹ quét, rồi anh đi sau lau, hai mẹ con
lau cả ba tầng nhà cũng chả mất bao nhiêu thời gian và mẹ vẫn có thể giữ nhà cửa
sạch sẽ gần bằng khi có bác T. chăm lo.
Mới chỉ
có vài tuần mà các con đã dần quen việc, mẹ đỡ được phần nào. Tuy vậy, thời
gian mẹ dành cho bản thân là thứ bị cắt xén đầu tiên. Mẹ chả còn mấy thời gian
ngồi tập đàn, rồi đến khuya, khi đã xong việc, các con đã nằm trên giường, mẹ
ngồi đàn thì các con lại kêu ầm quá, các con không ngủ được :-(.
Bài tập làm mẹ thật khó. Mười mấy năm mẹ làm mãi một bài này, và mẹ biết chắc sẽ chẳng khi nào mẹ làm được bài tập này để bản thân ưng ý. Mà một trong những bài tập nhỏ là làm tấm gương chăm chỉ để các con noi theo, từ những việc nhỏ nhất trong nhà. Không có bác giúp việc, đúng là vất vả hơn chút, và thời gian mẹ dành cho mình thật eo hẹp, nhưng rõ ràng mẹ con mình đã làm khá tốt. Nào, cả nhà mình cùng cố gắng các con nhé. Mẹ yêu hai anh em!
Bài tập làm mẹ thật khó. Mười mấy năm mẹ làm mãi một bài này, và mẹ biết chắc sẽ chẳng khi nào mẹ làm được bài tập này để bản thân ưng ý. Mà một trong những bài tập nhỏ là làm tấm gương chăm chỉ để các con noi theo, từ những việc nhỏ nhất trong nhà. Không có bác giúp việc, đúng là vất vả hơn chút, và thời gian mẹ dành cho mình thật eo hẹp, nhưng rõ ràng mẹ con mình đã làm khá tốt. Nào, cả nhà mình cùng cố gắng các con nhé. Mẹ yêu hai anh em!
Có câu của ai đó rằng: "Con dù lớn vẫn là con của mẹ. Đi hết đời lòng mẹ vẫn thương con".
Trả lờiXóaCảm ơn anh đã đồng cảm. Giá như bọn trẻ hiểu điều đó sớm hơn. Nhưng thường tụi nó chỉ hiểu được khi bản thân cũng trở thành cha mẹ thôi :-)
XóaBài viết hay, xưa kia bố mẹ anh đẻ 3 anh em cũng chả ai giúp việc, đỡ đần mẹ là các con thôi, trông em,nấu cơm rửa bát quét nhà,hệt nhà quê bây giờ vậy.
Trả lờiXóaThời xưa đúng là như vậy. 7 tuổi em đã phải nấu trọn vẹn cả bữa cơm bằng bếp củi, rồi làm vườn, gánh nước, đi rừng lấy củi, chả thiếu việc gì. Bọn trẻ bây giờ kém cỏi và ích kỷ quá. Nhưng người lớn cũng chịu trách nhiệm một phần vì không dạy tụi nó, chiều tụi nó quá.
XóaLau roi moi ghe tham blog cua chi. Hai nhoc nha chi gioi qua. Chuc mung ba me con. Tu luc con gai em gan hai tuoi nha em cung khong con nguoi giup viec nua, mot minh em xoay nhu den cu, co luc tuong chung kiet suc. May ma van xoay so duoc.
Trả lờiXóaHì hì, mẹ con cháu đang tập cô ạ. Mẹ con cô cũng thế nhé. Chúc hai mẹ con luôn vui vẻ với nhau :)
XóaBa mẹ con em giỏi quá. Rồi đâu cũng vào đấy cả. Lại còn tiết kiệm được tiền đi du lịch nữa chứ. Chúc mừng cả nhà nha.
Trả lờiXóaMẹ con cháu đang tập bác ạ. Cảm ơn bác động viên.
Xóa