Đầu tháng 7 bắt đầu đi làm ở một công ty khá hoành tráng, lại ở ngay trung tâm, con trai sung sướng lắm, náo nức bắt tay vào công việc mới. Cả tháng đầu tiên được dành cho việc đào tạo. Những ngày đầu chàng trai phải báo cáo về việc học cho nhóm trưởng theo ngày, rồi mấy bữa sau thì cách ngày – làm bài kiểm tra viết hẳn hoi. Những câu chuyện chàng trai chia sẻ thường là, anh ấy ngạc nhiên với tốc độ học của con, anh ấy bảo con học nhanh thật, khóa đào tạo được thiết kế cho 24 ngày mà mới 12 ngày con đã gần xong... Đại để vậy. Qua hết tháng đầu tiên thì chàng trai được giao công việc chính thức – đầu tiên là một nhiệm vụ nhỏ, rồi tiếp theo là một nhiệm vụ khó hơn sau khi đã chứng tỏ được năng lực ở nhiệm vụ đầu. Ở lần thứ hai, chàng trai được tín nhiệm giao nhiệm vụ khó nhất của dự án đó, dù trong team chàng là người trẻ tuổi nhất, lính mới nhất. Như mọi khi, chàng vẻ mặt rất trẻ con, làm thêm động tác đấm ngực ra vẻ tự hào và hỏi mẹ, mẹ thấy con giỏi không. Hì hì, tất nhiên là giỏi.
Tuy vậy, những điều không ưng ý bắt
đầu xuất hiện. Sau khi chàng bắt đầu công việc được vài tuần thì công ty đổi thời
gian làm – trước kia là 8h-17.30, giờ đổi thành 8.30 – 18.00. Tuy chỉ tan muộn hơn
nửa tiếng nhưng chàng bị lỡ chuyến xe lúc trước vẫn đi và thường xuyên về muộn hơn
không phải 30’ mà nhiều khi 45’ hoặc cả tiếng. Tiếp theo, một sáng thứ Bảy chàng
được yêu cầu đi tập huấn – thỉnh thoảng sẽ có những buổi tập huấn như vậy, tháng
1-2 lần vào sáng thứ 7 trong khoảng thời gian 9.00-12.00 – mà không được tính là
làm ngoài giờ. Chính sách của công ty cũng yêu cầu nhân viên phải tự học một khóa
học của Microsoft ngoài thời gian làm việc. Chàng than van, mẹ bảo, mẹ thấy
có gì to tát đâu, đi học thì con được thêm kiến thức, có một buổi sáng, đằng nào
con cũng chỉ ngủ ấy mà, các con còn trẻ, phải cống hiến trước rồi mới yêu cầu quyền
lợi sau chứ. No no, mẹ suy nghĩ cổ hủ rồi, cống hiến gì ở đây, họ cần chất xám,
con bán chất xám, phù hợp thì làm cùng nhau, không phù hợp thì thôi. Nếu đi sáng
thứ 7 là con mất 1/4 cuối tuần rồi đấy, con không cho phép ai lạm dụng sức lao động
của con cả. Chàng xin nghỉ buổi tập huấn đầu tiên và đã nhen nhóm ý định bỏ việc.
Chàng bắt đầu dành thời gian lang thang các trang mạng tìm
việc, thỉnh thoảng lại khoe với mẹ con thấy việc này việc kia phù hợp. Thứ chàng
thích nhất là làm việc ở nhà. Một hôm chàng tìm được một công việc hoàn toàn làm
ở nhà. Wow, chàng nộp đơn ngay và lập tức được bên đó gọi. Sau cuộc phỏng vấn nhanh
qua điện thoại với nhân viên nhân sự, nhân sự nhanh chóng sắp xếp một cuộc phỏng
vấn thứ hai với người phụ trách chuyên môn. Cuộc phỏng vấn diễn ra tốt đẹp – chàng
đã có khối kinh nghiệm từ một số lần trước
đó rồi – và cũng nhanh chóng như vậy họ đề xuất một mức lương tăng 20% so với công
ty cũ. Mẹ và chàng đều thấy như vậy là rất okie rồi nhưng chẳng nhẽ không thương
thuyết gì. Chàng nói với nhân sự rằng mức lương họ đề xuất là ổn rồi, tuy nhiên
nếu được thì chàng muốn được tăng thêm một chút. Cũng nhanh như khi công ty đưa
ra lời đề nghị, họ lập tức rút lại, bảo rằng trong lúc chàng cân nhắc như vậy họ
quyết định chọn người khác rồi. Cả mẹ và chàng đều thấy khá kỳ quặc. Mẹ bảo đừng
tiếc, đấy có thể là một dấu hiệu cảnh báo về việc công ty hoàn toàn không để cho
mình đưa ra ý kiến. Dù sao, việc được một nơi khác nhận như vậy giúp chàng thêm
tự tin vào năng lực bản thân cũng như giới hạn mà chàng có thể.
Giọt nước làm tràn ly ở nơi làm khi đó là một thứ Bảy được
yêu cầu đi tập huấn. Chàng vùng vằng, con không đi, cũng chẳng thèm báo họ luôn.
Mẹ thuyết phục rằng mình nên cư xử chuyên nghiệp, vậy là đâu đó khi buổi tập huấn
gần kết thúc chàng gửi tin nhắn báo rằng ngủ quên. Sáng thứ Hai sau đó cả anh trưởng
nhóm và sếp to hơn đều gặp riêng chàng nói chuyện, nhắc nhở về việc nghỉ phải xin
phép, bây giờ còn trẻ chưa nên nghĩ đến hưởng thụ, bla bla. Thời điểm đó chàng đã
thực sự chán và rất muốn thôi. Công ty chuẩn bị giao cho chàng một nhiệm vụ khá
khó, tương đương với trình độ của senior/người đã có kinh nghiệm. Nếu nghỉ việc
thì nên nghỉ ngay vì khi đã nhận nhiệm vụ thì rõ ràng nên theo đến cuối – tức vài
tháng nữa. Chẳng nghĩ thêm gì nhiều, ngay hôm sau chàng báo xin nghỉ, và chàng được
cho nghỉ trong vòng một nốt nhạc, khỏi cần 30 ngày như trong hợp đồng. Vậy là chàng
đã sa thải sếp chỉ sau đúng 3 tháng làm ở công ty thứ hai 😊.
Con cần nghỉ ngơi tý đã rồi mới tìm việc. Lần này chàng đặt
mục tiêu cao hơn, mức lương mong muốn của chàng là gấp rưỡi công ty cũ. Mẹ đã quen
với tính chàng và cũng tin tưởng chàng hơn nhiều nên bảo tùy con lượng sức mình.
Nếu sau một tháng mà chưa tìm được việc thì con có thể hạ thấp tiêu chuẩn, còn giờ
con đặt mục tiêu thế cũng được.
Nghỉ đến hơn 10 ngày thì chàng nộp đơn – cùng một lúc nộp
cho vài nơi. Chỉ có một nơi liên lạc lại với con để phỏng vấn nhanh, thật may, cũng
là nơi con thích nhất trong số 3-4 chỗ nộp đợt đó. Sau khi phỏng vấn nhanh qua điện
thoại họ cũng ngay lập tức đề xuất đến phỏng vấn trực tiếp lần thứ hai. Vì con tỏ
ra rất thích công việc đó nên mẹ khuyến khích con tìm hiểu thật kỹ về công ty và
chuẩn bị cho việc trả lời phỏng vấn. Vừa phỏng vấn xong chàng trai lập tức gửi tin
nhắn cho mẹ - con được công ty nhận rồi nha. Cái gì, ảo thế, vừa phỏng vấn đã có
kết quả luôn á? Câu chuyện của chàng tối đó rất thú vị. Hôm nay cuộc phỏng vấn của
con kéo dài khoảng tiếng rưỡi, một nửa thời gian anh ấy hỏi con, một nửa thời gian
con hỏi anh ấy. Chị nhân sự cũng bảo chẳng giống phỏng vấn gì cả 😊. Đến cuối buổi anh ấy tính toán số tiền
con có thể nhận được trong một năm và bảo, coi như đây là lời đề nghị dành cho em
nhé, con bị đơ mất khoảng 30 giây ý. Trong cuộc phỏng vấn anh ấy nói một điều giống
như con đã nói với mẹ ý, có những người mãi mãi chỉ dừng lại ở trình độ bậc trung,
nhưng con tin anh ấy nhìn thấy tiềm năng ở con và muốn đầu tư vào con.
Chàng trai lâng lâng mấy ngày liền, nói đi nói lại với mẹ,
con cũng tự thấy mình giỏi thật. Công nhận giỏi, trong lúc nhiều bạn con vẫn đang
chật vật tìm việc thì con đã nhảy tới công ty thứ 3 với mức đãi ngộ thực sự rất
tốt, làm mẹ choáng luôn. Mẹ trêu chàng, giờ mẹ thất nghiệp con nuôi mẹ được rồi,
chả mấy chốc lương con sẽ cao hơn của mẹ ý chứ. Thôi, giờ thì ngồi yên ở đây nhé, cứ nhảy việc
liên tục không phải là điều tốt đâu. Vâng vâng con biết rồi. Mẹ và chàng đều thống
nhất rằng mức đãi ngộ của công ty là mức đỉnh của chóp đối với độ tuổi và kinh nghiệm
của con rồi.
Hợp đồng đã ký. Chàng trai cho phép bản thân nghỉ ngơi thêm
2 tuần trước khi bắt đầu công việc mới. Chúc mừng chàng trai của mẹ. Con làm mẹ
đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Mức đãi ngộ cao tất nhiên là rất tốt,
nhưng điều còn tốt hơn là con chứng tỏ được khả năng của bản thân, và điều đó cho
con niềm vui, sự tự tin. Chúc mừng con với một chặng đường mới, một công ty mà mẹ
mong con gắn bó lâu dài và tiếp tục trưởng thành. Yêu con trai của mẹ rất nhiều!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét