30 tháng 4 2021

TRỞ LẠI NHA TRANG_02

 Thu xếp cho chuyến đi mẹ đã nói rất rõ mẹ chỉ có thể đi chơi cùng hai anh em hôm Chủ nhật khi mới vào và thứ Tư, khi mẹ đã xong việc, hai ngày còn lại anh em phải tự chăm nhau. Hai anh em hoàn toàn đồng ý, cún bảo có mẹ thì vui hơn nhưng không có mẹ cũng không sao. Vậy là hai anh em đã có một ngày thứ Hai rất vui vẻ ở Winwonders. Nhận xét của Tuấn là cũng hay nhưng không quá ấn tượng. Phải rồi, sau Disneyland thì liệu có công viên giải trí nào ở Việt Nam sánh được hả chàng trai và cô gái của mẹ. Hai anh em chơi khá nhiều trò, và dù cô con gái chẳng khi nào thích đi bộ thì ngày hôm đó nàng vẫn lang thang tới khoảng 14-15km trong khu giải trí đó.

Ngày tiếp theo mẹ mua tour đi các đảo cho hai anh em. Còn nhớ lần đầu đưa con trai đến đây vào năm 2011, chàng trai ấn tượng đến thế nào khi được lặn xuống đáy biển ngắm san hô. Bây giờ chàng trai đã lớn, đã thấy rất nhiều thứ, vậy nên ấn tượng không thể mạnh mẽ như ngày xưa ấy. Dù vậy, chàng trai vẫn bảo ngắm san hô đẹp thật. Ừ, những thứ đẹp đẽ đó mẹ cũng có thể ngắm mãi không chán. Mẹ không mua vé lặn ngắm san hô cho con gái vì lo sợ vấn đề an toàn, dặn con khi ra thuyền nếu thấy an toàn thì mới mua. Cuối cùng cô gái cũng được một vòng đi bộ ngắm san hô rất tuyệt vời.

Tour đi đảo về khá sớm, gần 5h mẹ về đến nhà đã thấy mỗi anh em nằm gọn gàng một góc trên chiếc giường king size, thò mỗi cái đầu ra ngoài, vẻ vô cùng mãn nguyện. Còn có một ngày nữa là phải về rồi. Cún rên rỉ, con không muốn về đâu, con thích ở lại đây nữa cơ. Trời ạ, về để mẹ đi làm, còn con cũng cần đi học. Con nghỉ học đã hơn 2 tuần mà hôm thứ Tư có một bài kiểm tra nữa chứ. Mẹ ngại ơi là ngại mỗi khi gửi tin nhắn xin cô Nga cho con nghỉ. Tuần trước con đi diễn, cần nghỉ để tập thì còn có lý do. Tuần này nghỉ đi chơi trong khi các bạn đang miệt mài ôn thi. Cún bảo, mẹ cứ phải mặt dày như con ý, có gì mà ngại. Mẹ chỉ còn gặp cô trong vòng chưa đầy một tháng nữa đâu. Con đăng check-in sang chảnh ở InterCon đây này, cho cả lớp ghen tỵ luôn 😊.

Tối ngày cuối cùng ở Nha Trang hai bạn muốn tìm một quán sang chảnh để ngồi ngắm đường phố và bữa tối ở Pizza 4 P’s khiến hai bạn hết sức happy. Tuấn sau đó no đến mức đi bộ về khách sạn ngay gần đó cũng là một sự cố gắng.

Chỉ còn một ngày cuối cùng ở Nha Trang, mấy mẹ con trao đổi mãi về việc nên ăn chơi gì và cuối cùng quyết định đi thăm đảo Hòn Nội/đảo Yến, một quyết định mẹ tin là hết sức đúng đắn. Đảo Yến do công ty Yến Sào Khánh Hòa quản lý, và mỗi ngày họ chỉ nhận tối đa 100 khách lên đảo. Đảo Yến khá xa, cách cảng Cầu Đá tới 25km. Mẹ đặt tour đi bằng cano cho nhanh và đỡ mệt, chỉ mất khoảng 40’, nhưng hôm đó tour cano bị hủy, mấy mẹ con đành chấp nhận đi tàu gỗ, thời gian sẽ lâu gấp đôi. Và dù đi bằng gì thì 7.15 cũng phải có mặt ở bến cảng rồi nên giục chàng trai và cô gái đi ngủ sớm để sáng hôm sau có thể dậy sớm. Mẹ cũng lo trả lời nốt mấy cái thư, đặt hòm thư tự động, xin nghỉ và sung sướng nhắm mắt chìm vào giấc ngủ yên bình.

Trước khi đi ngủ mẹ hỏi ý kiến hai anh em có muốn ngủ thêm 30’ thì bỏ bữa sáng ở khách sạn. No no, bỏ làm sao được, khách sạn 5 sao cơ mà, phải ăn chứ, mẹ gọi con từ 6h sáng nhé. Thế là cả nhà kịp ăn sáng rất tử tế và ra cảng đúng giờ. Check out ra khỏi khách sạn, cún tiếc nuối, mua tour rồi thì phải đi chứ lẽ ra hôm nay mình nên tận hưởng ngủ nướng, xuống bể bơi của khách sạn thư giãn, ăn trưa rồi đi về. Ừ, khách sạn ngay bên bờ biển, có cả bãi tắm riêng, vậy mà mấy mẹ con còn chưa đặt chân xuống bãi cát rất đẹp ven biển đó.

Tour đi đảo Yến hôm đó vắng, chỉ có 21 khách bao gồm cả trẻ con. Câu chuyện của em hướng dẫn viên rất hay, giúp mình hiểu rằng việc thu hoạch tổ yến là một điều nên làm, để tạo không gian cho yến tiếp tục làm tổ cho mùa sinh sản sau. Hay tổ yến có màu hồng/đỏ là do yếu tố môi trường chứ không phải huyết yến… Khu vực gần đảo Yến chim hải âu bay rợp, mềm mại lượn trên mặt nước biếc xanh và những ghềnh đá đã bị sóng mài mòn qua thời gian. Vì đặc điểm của yến là làm tổ ở những hang mà xung quanh ít cây cối (để hạn chế côn trùng), nên đảo yến mà mình đến thăm hầu như không có cây, toàn những ghềnh đá to, có đôi phần gợi đến công viên Dã Liễu bên Đài Loan.

Bọn mình chỉ được thăm một hang Yến rất nhỏ. Cũng phải thôi, hang to còn phải để khai thác, khách ra vào quá nhiều chắc chim yến bỏ tổ vì bị làm phiền. Vả lại, khách du lịch phần lớn chỉ thích check-in chứ không thật sự quan tâm đến hang Yến trông không mấy ấn tượng. Tốt quá, mình và bọn trẻ tha hồ đứng trước cửa hang yến, hỏi thêm em hướng dẫn viên những thông tin bổ ích. Nhà mình gặp may khi đến đây vừa đúng vào thời gian ấp trứng, tổ nào cũng có một chú chim đang ngồi ấp tại đó.

Hang yến, mỗi tổ có một chú chim đang ấp trứng

Rời hang yến, mấy mẹ con di chuyển sang hòn Nội ở ngay kế bên, nổi tiếng với bãi biển đôi. Khu vực này có nhiều rặng san hô, vậy nên bãi biển có đoạn cát mịn nhưng nhiều chỗ lởm chởm vụn san hô chết, đi lại khá đau chân. Không quá tha thiết với việc tắm, mấy mẹ con chỉ đi bộ trên bãi biển, chụp đôi kiểu ảnh bãi tắm đôi độc đáo với một bên nước ấm hơn, một bên nước mát hơn, mà ở đâu cũng trong văn vắt, rồi ngả lưng trên bãi biển nghe tiếng chim và tiếng sóng biển rì rào.


Bãi biển đôi độc đáo mà nước bên nào cũng trong văn vắt

Cún bảo, con phải đi Maldives mẹ ạ. Ừ, mẹ cũng muốn đi. Nhưng đừng quá trông đợi, Maldives thì cũng chỉ là các bãi tắm, và chắc chẳng đẹp hơn bãi tắm ở đây, mà con có thích tắm đâu. Con chỉ cần ngồi ngắm biển thế này là đủ.

Về tới cảng lúc còn chưa tới 4h chiều, mẹ chiều chuộng, tốn thêm 100k tắc xi cho hai anh em quay lại thành phố ăn nem nướng rồi mới ra sân bay. Dọc con đường ra sân bay, chạy dài theo bờ biển lúc này lúc khác lại thấy những resort thấp thoáng. Cún bảo lần sau con muốn nghỉ ở resort kiểu này. Con không sợ buồn à, ở đây chỉ có cả ngày ở trong phòng hoặc lượn lờ resort thôi, không đi đâu được đâu. Không, con không buồn, con thích thế 😊.  

Ra tới tận sân bay rồi cún còn bảo, chưa check-in thì vẫn còn kịp, mẹ có muốn quay lại không. Ôi ôi, cô con gái của tôi. Giấc mơ nào rồi cũng tan, bữa tiệc nào rồi cũng tàn, thôi, quay trở về cái máng lợn cũ đi cô ạ và hãy vui lòng với cái máng lợn cũ nhá 😊

Suốt cả chuyến đi hai anh em thường xuyên chí chóe, nhiều khi Tuấn làm em tức điên. Em cún kêu ca, mẹ ơi con đen quá rồi, Tuấn từ hàng ghế trên quay lại bảo, ôi trời, em cứ làm như em quan trọng lắm ý, ai thèm nhìn đến em mà phải lo. Hay dàn nhạc đằng nào chả mặc toàn màu đen, em đen thêm tý thì có ai phát hiện ra mà phải lo. Thỉnh thoảng cũng có những lúc hai anh em vô cùng tình cảm. Những hôm hai anh em tự đi chơi mẹ luôn dặn con trông nom em cẩn thận nhé, rồi Tuấn để em tựa vai ngủ suốt trên chặng đường từ đảo về, cún lúc này lúc khác bám tay vào anh một cách vô cùng tình cảm. Ngắm nhìn các con, lòng mẹ trào lên một cảm giác hạnh phúc, và có lúc mắt mẹ như cay cay. Cảm ơn các con đã mang lại cho mẹ niềm hạnh phúc là mẹ của các con. Yêu các con thật nhiều!

Một tấm ảnh hiếm hoi con gái cho mẹ chụp, nhưng nhất định phải nấp sau vai anh :)


29 tháng 4 2021

TRỞ LẠI NHA TRANG_01

Cùng các con đi Nha Trang trong một chuyến đi chơi rất đông của cả nhà từ năm 2011, chà, 10 năm cơ đấy, khi cún mới chỉ gần 5 tuổi, và đến giờ những ký ức của chuyến đi đó chỉ còn rất mờ nhạt trong các con. Mẹ thì vẫn lúc này lúc khác có chuyến công tác đến Nha Trang, và cún năm 2018 đi festival thiếu nhi tại đây, mà bây giờ thì nàng bảo là “con đi công tác”, nhưng Tuấn thì chưa có dịp nào quay lại nơi này.

Hôm lâu khi sắp xếp lịch công tác, mẹ rủ cún cùng mẹ đi Nha Trang, cún đồng ý ngay. Đến sát ngày hơn thì cả anh Tuấn cũng bảo, con đi cùng với mẹ, dù trước giờ mẹ rủ chàng không mấy khi đồng ý. Dad không muốn đi cùng vậy là mẹ quyết định ba mẹ con sẽ đi.

Cả năm nay dịch bệnh, khách rất vắng, các khách sạn tha hồ hạ giá, vậy nên định mức của văn phòng mẹ đủ để ở những khách sạn mà nếu như bình thường sẽ không vào được. Lần đầu bám đuôi mẹ, bước chân vào khách sạn Intercontinental Nha Trang nằm ngay trên con đường Trần Phú chạy dọc theo bờ biển, cả hai bạn đều choáng váng với độ sang chảnh của khách sạn. Phòng của ba mẹ con nằm trên tầng 8, nhìn thẳng ra con đường với những hàng cây và bãi biển chạy dài miên man.

Buổi chiều đầu tiên ba mẹ con quyết định đi thăm Viện hải dương học. Ba mẹ con đến đúng lúc một cô hướng dẫn viên đang đi cùng một đoàn gia đình, vậy là ba mẹ con nhập đoàn luôn. Đúng là luôn có nhiều điều rất thú vị mà chỉ đi theo đoàn có hướng dẫn mới được nghe. Từ câu chuyện về cây bàng vuông trong tiếng Anh được gọi là fish killer tree, cho đến tên gọi tôm bác sỹ, hay nguyên gốc của nàng tiên cá duyên dáng, xinh đẹp…

Sau Viện hải dương học ba mẹ con đi thăm Nhà thờ đá hay Nhà thờ ngã sáu – một ngôi nhà thờ rất đẹp được xây trên ngọn đồi nhỏ. Nhà thờ đã có tuổi đời gần 100 năm, được xây bằng đá theo kiến trúc Gothic. Gần vào giờ lễ buổi tối, và lúc mấy mẹ con đến thì trời đã sẩm tối, những ngọn đèn được bật lên, nhà thờ lung linh trong ánh điện, sừng sững vươn lên trên đỉnh ngọn đồi giữa trung tâm thành phố. Ba mẹ con vào trong nhà thờ một lát và đi vòng quanh ngắm nghía những mái vòm duyên dáng. Con đường lên nhà thờ lát bằng những viên đá nhỏ, có vẻ như đã cả trăm năm nay. Tuấn bảo, con rất thích những con đường lát đá thế này. Ừ, mẹ cũng thích, những con đường lát đá gợi những con đường châu Âu cổ xưa – Riga, Prague hay Budapest – và tháp chuông nhà thờ ở đây như có gì gợi lại ngọn tháp mẹ đã leo ở Riga ngày nào, khi mẹ chỉ hơn con bây giờ đôi ba tuổi.

Trước khi đi mẹ bảo cún chịu khó tìm hiểu xem ăn chơi gì ở Nha Trang, vậy nên tối đó nàng tự tin gọi xe đến một địa chỉ mà nàng đã đọc review từ trước. Món lẩu trong thời tiết ở Nha Trang có vẻ không phải là lựa chọn thông minh nhất nhưng cả ba mẹ con vẫn ăn rất ngon miệng và no căng bụng. Dù vậy, về đến phòng một lúc hai anh em đề nghị mẹ cho gọi đồ lên phòng – cho sang chảnh 😊. Ừ thì gọi. Hai anh em chén hết một chiếc bánh pizza và một suất khoai tây rán, đến mức Tuấn no đến tận sáng hôm sau 😊.

Hai anh em sung sướng nằm trên chiếc ghế tròn rất rộng xoay được, rồi ra ban công ngồi ngắm biển, rồi lại vào ngồi quanh bàn và bàn bạc chuyện cần có thu nhập thế nào để có thể đi nghỉ như thế này. Câu chuyện tiếp theo là anh muốn mình phải có tiền đi nghỉ ở những nơi như thế này chứ không nhất thiết là đi công tác, thôi chúng mình đừng sinh con đế không tốn tiền nuôi con thì chúng mình có thể tha hồ tiêu pha thoải mái. Và hai anh em không ngừng trầm trồ, làm cho công ty nước ngoài thích thật, mình cũng phải làm cho công ty nước ngoài thế này!

Nghe câu chuyện của hai bạn, mẹ giải thích về việc mẹ đã nỗ lực vươn lên, không ngừng học hỏi như thế nào để có được công việc tốt hơn, thu nhập tốt hơn để lo cho các con, và luôn luôn lúc nào mẹ cũng cố gắng làm mọi điều để các con có được cuộc sống tốt nhất. Mà ngay cả quyết định bằng mọi cách đi học thạc sỹ ở nước ngoài của mẹ cũng xuất phát từ chỗ mẹ rất muốn anh Tuấn được sang Anh sống một thời gian. Và cho đến tận giờ, đó vẫn là một sự đầu tư vô cùng đáng giá của mẹ, là bước ngoặt dẫn cuộc đời mẹ theo một hướng hoàn toàn khác.

Hỏi mẹ về giá phòng khách sạn, về các dịch vụ, rồi xuống phòng ăn, Tuấn nói đi nói lại mấy lần, con ngửi thấy mùi tiền, con ngửi thấy mùi rất nhiều tiền 😊. Hahaha, chàng trai rất trẻ con ở một số điểm nhưng lại có vẻ già dặn ở một số điểm khác. Ừ, nếu một chuyến đi nghỉ sang chảnh khiến con có động lực vươn lên thì quả thật là rất đáng giá và mẹ đã thành công trong việc khơi gợi, thúc đẩy các con, right.

Cây bàng vuông trong khuôn viên Viện Hải dương học hôm mình đến chỉ có nụ, không có hoa. Cô hướng dẫn viên nói do thời tiết không phù hợp nên cây chỉ ra hoa mà rất hiếm khi đậu quả
Nhà thờ đá Nha Trang sừng sững trên đỉnh đồi, đẹp không khác gì những ngôi thánh đường châu Âu


24 tháng 4 2021

RA BIỂN LỚN_03_BUỔI BIỂU DIỄN ĐẦU TIÊN CỦA CON GÁI Ở NHÀ HÁT LỚN

Sau vài buổi biểu diễn thì con gái đã quen biết một số các cô/chú, anh/chị ở dàn nhạc mà con hay tỏ vẻ quan trọng là “đồng nghiệp”. Bác Honna đã biết con khá rõ, và vì mỗi khi gặp bác con hay thực hành chút tiếng Nhật nên bác còn tưởng con nói tiếng Nhật giỏi lắm cơ. Năm nay khi dàn nhạc chụp ảnh các nghệ sỹ để làm cuốn sách quảng bá các chương trình biểu diễn trong năm, con cũng được chú L. bảo đến chụp, và ảnh con nằm ngay ngắn trong nhóm Piano/Harp, trông thật già dặn với chú thích “Khách mời”. Còn khi đi chụp thì con được xếp vào tổ “Cộng tác viên”, nói chung là oai lắm.

Cách đây hơn một tháng bác Honna gửi tin nhắn hỏi dịp này con có ở Hà Nội không (vì bác nghe láng máng kế hoạch Nam tiến của con), nếu ở Hà Nội thì mời con biểu diễn cùng dàn nhạc trong chương trình hòa nhạc đặt vé trước số 135. Wow, con gái đang mong chờ được biểu diễn lắm đây, chả thế mà chị H., một “đồng nghiệp” thân thiết của con ở dàn nhạc bảo chị chưa thấy ai đi biểu diễn với một niềm say mê như em. Cũng phải thôi, với những người đã làm nghề thì đi biểu diễn là thực hiện công việc, khác gì mình lên văn phòng ngồi chôn chân, không phải lúc nào cũng có thể tràn đầy năng lượng. Còn với con gái, được ngồi cùng dàn nhạc giao hưởng là một điều hoàn toàn khác, mà lại còn ở Nhà hát Lớn nữa chứ! Hôm đấy hai mẹ con đang ở Thảo Nguyên Resort, trên đường về sau chuyến công tác Sơn La của mẹ, nhận được tin nhắn của bác Honna con gái trằn trọc mãi không ngủ được, bảo mẹ, con vui quá không ngủ được mẹ ạ 😊.

Ban đầu bác Honna bảo con đánh trong một tiết mục thôi, sau bác lại quyết định con sẽ chơi trong cả hai tiết mục. Bản nhạc đầu con có chút thời gian tự tập trước. Bản nhạc thứ hai dài 6 trang, để trong chiếc phong bì to với dòng chữ viết tay “Ms Thuy Duong, Harpist” (oai kinh khủng 😊) được gửi đến con vào thứ Sáu với lịch tập bắt đầu vào thứ Hai. Con vui sướng được tin tưởng nhưng cũng lo lắng, hỏi mẹ con phải nói với bác thế nào. Mẹ bảo thì con gửi tin nhắn cho bác, viết là cháu không dám chắc sẽ chơi tốt ngay từ hôm đầu nhưng cháu tin mình sẽ tiến bộ qua mỗi buổi tập. Mẹ ơi, bác bảo con “Don’t worry” này, cô con gái sung sướng, đỡ lo hẳn. Sau đôi buổi tập mẹ hỏi con thuộc bài chưa, nàng tỏ vẻ khinh khi đầy hiểu biết hỏi ngược lại mẹ, thế sheet nhạc để làm gì. Ừ, mẹ đã quên là con học violin từ lúc 5 tuổi rưỡi, thời gian học đàn tính tới giờ đã hơn 9 năm. Và với nhạc công thì kỹ năng tối thiểu là nhìn bản nhạc phải đánh ra được ngay, nên thường người ta chỉ tập 6-7 buổi trước mỗi chương trình diễn. Và con gái của mẹ, sau những năm dài học hành, sau những chương trình đầu tiên đầy áp lực, hẳn kỹ năng đọc bản nhạc, kỹ năng chơi đàn, kỹ năng ngồi dàn nhạc đều đã vững vàng lên rất nhiều. Thêm đôi buổi tập nữa mẹ hỏi, con đánh có bị lỗi nào không. Nàng cười vẻ tinh ranh, sai đúng chỗ. Hihi, mẹ đoán được rồi, đánh sai đúng vào lúc cả dàn nhạc át tiếng đàn harp, right, nàng gật đầu. Mẹ ơi hôm nay chị Nh. khen con đánh hay đấy, chị H. cũng khen con đánh hay, không nhất thiết phải là kỹ thuật mà là tiếng đàn ý. Cứ như vậy, con gái rất happy với mỗi buổi tập cùng dàn nhạc.

Vì là con biểu diễn nên tất nhiên cả nhà phải đi nghe rồi. Bác H. nhờ mẹ lấy 2 đôi - cho nhà bác và bác D, bác M. Con gái bắt mẹ mặc một chiếc váy rất đẹp, như thế thì con mới cho mẹ chụp ảnh cùng 😊. Con hỏi mẹ có cần mời bà X. không, không, con thông báo cho bà là đủ, bà không cần mình mua vé mời. À, con nhớ ra rồi, bà X. quen cả dàn nhạc đấy cơ mà, có gì mà không vào được. Con thông báo và rủ mấy chị bạn đi nghe, rồi mấy người bạn của mẹ cũng đi nghe nữa. Bác H. thì mời cả nhà đi ăn trước buổi biểu diễn, coi như chúc mừng Thùy Dương, rồi ngay đầu bữa ăn bác còn rút ví “thưởng nóng” cho nghệ sỹ nữa chứ 😊.

Từ chỗ ngồi của mình trong góc, tưởng không đẹp mà thật may lại nhìn con rất rõ, mẹ chỉ mải ngắm con. Dù đàn harp trong phần lớn các chương trình hòa nhạc, nếu có thì cũng khá trầm, mẹ vẫn thật happy nhìn thấy con ngồi đó, duyên dáng trong chiếc váy đen dài của nghệ sỹ, vươn đôi cánh tay mềm mại, duyên dáng như một nhành hoa đánh phần của mình. Sau tiết mục có con diễn mẹ vỗ tay mãi, bác H.A (vốn không thích bộ váy cũng như phần hát của cô ca sỹ opera), bảo mẹ vỗ nhiều thế, mẹ bảo để yên cho em vỗ tay con gái em 😊. Anh Tuấn vốn thường xuyên từ chối đi nghe hòa nhạc với mẹ, lần này cũng vui lòng đi nghe, và còn tử tế đến mức không ngủ gật tý nào 😊. Trêu con trai vậy thôi, chứ con trai đã học chuyên nghiệp tới 3 năm, với lời khen của thầy dạy ký xướng âm về “perfect pitch”, nên câu hỏi của mẹ dành cho con trai là con có nghe được mọi nốt trong toàn bộ chương trình không. Có, có một số chỗ hơi khó nghe. Con thích nhất tiết mục số 2, tiết mục số 3 thì bè gõ hay thật, còn đàn của em thì hơi trầm, con chỉ nghe được mỗi một đoạn khi nó chưa bị toàn bộ dàn nhạc át đi. Đại để câu chuyện của con trai là như vậy.

Hiếm hoi mẹ mới đưa một status về các con lên facebook. Và khuya hôm qua, khi đưa status về con gái lên, mẹ nhận về một cơn mưa các lời chúc mừng. Mẹ cũng chúc mừng con gái một lần nữa. Chúc con vững vàng trên con đường mình đã chọn, con gái yêu nhé!



Con gái trong buổi biểu diễn

Và ảnh chụp để đưa vào profile của dàn nhạc

Vĩ thanh:
Sau buổi diễn tối thứ 5 thì con gái rên rỉ, mẹ xin cho con nghỉ thứ Sáu đi, con cần nghỉ ngơi rồi chiều thứ Sáu đi tập gym. Yes, tôi xin cho cô nghỉ. Tiếp tục câu chuyện chiều thứ Sáu là, con không thể là người chăm chỉ có nghị lực được, sau buổi diễn hôm qua con mệt quá, thôi để thứ Bảy tập gym. Chẹp chẹp, nghệ sỹ ơi là nghệ sỹ!