Hai anh em ở nhà đã được ba tuần. Tuấn ở trong nhà suốt, hiếm
khi ra khỏi nhà. Từ tuần thứ Hai thì con đã đăng ký một khóa học online về lập
trình Android. Thỉnh thoảng con lại khoe hôm nay con đã học đến đâu. Mẹ cứ sợ
con buồn, hỏi con muốn đi học chưa, con bảo chưa, ở nhà con cũng học đấy chứ.
Buổi tối nhà mình thường ngồi cùng nhau trong bữa cơm lâu hơn một
chút. Nếu thấy Tuấn buông bát len lén bỏ lên nhà ngay sau khi ăn xong cún sẽ bảo, đấy mẹ xem con trai/quý tử của mẹ đấy. Bố sẽ cao giọng hơn bình thường, Tom! Back! Thế là chàng đành ngồi lại với cả nhà thêm một lát. Cũng có
hôm bố mẹ chưa ăn xong mà cún đã ra phòng khách ngồi, Tuấn lập tức lên giọng, đấy
mẹ xem em đi, cả ngày mới có một lúc cả nhà ngồi cùng nhau, thế mà... Chàng buông lửng câu, ra vẻ. Những câu chuyện trong bữa cơm luôn làm
bố mẹ cười bò. Vừa cách đây đôi hôm thôi, Tuấn lại lên giọng, em hư nhỉ, mẹ nhỉ,
bố mẹ đi làm cả ngày, chả biết thương bố mẹ gì cả, mặt cứ xì xị ra. Mẹ bảo, em
cũng giống con ở tuổi nổi loạn ấy mà, mình nên kiên nhẫn với em, một thời gian nữa em sẽ quay trở lại như
cũ. Cún đáp, lúc anh ấy ở tuổi như con anh ấy có bị ai trêu chọc đâu. Tuấn lập
tức cười đểu và dài giọng, thưưưương. Ôi ôi, cún tức điên còn mẹ thì không thể
nào nhịn cười nổi. Rất nhiều những câu chuyện kiểu vậy, nhà mình cứ như thể có
hai diễn viên hài chuyên nghiệp không
mệt mỏi nghĩ ra các kịch bản mới mỗi ngày.
Cún ở nhà nhưng vẫn học hành chăm chỉ lắm. Bù lại tần suất ra ngoài của Cún cũng nhiều hơn hẳn anh. Hôm thì
xin sang nhà chị bạn chơi (mẹ còn chưa gặp chị bạn hơn con 7 tuổi này bao giờ, có
lần mẹ thắc mắc, sao chị ấy lại chơi với một đứa nhãi như con nhỉ, cún bảo chị ấy
tính hơi trẻ con, còn con thì hơi già 😊), hôm thì sang nhà
bạn cùng lớp, và thường xuyên hơn cả là sang nhà em Thư học cùng em. Cún bảo mẹ
mỗi ngày con học với em Thư ba ca, mẹ bảo, trời ơi học nhiều thế làm sao vào được,
mẹ nghĩ mỗi ngày nên học hai ca thôi, còn dành thời gian ôn luyện nữa chứ, và
các chỗ học thêm của con có bị trùng kiến thức không đấy? Không, bọn con toàn học
kiến thức mới. Con phải tranh thủ lúc bọn nó nghỉ con học thì mới giỏi được chứ.
Ôi, con gái chăm chỉ hơn hẳn mẹ ngày xưa con ạ.
Cứ cuối tuần các bố mẹ lại thấp
thỏm chả biết tuần sau có đi học không. Cuối tuần vừa rồi, khi đã rõ ràng các
con lại tiếp tục nghỉ, cún sang học với em Th. về bảo mẹ, đầu tuần con đi Sapa
với các em. Hóa ra hai em Th. và V. xin mợ đi Sapa thăm ông bà, dù cả nhà vừa mới
ăn Tết trên đó về chưa đầy một tháng trước. Mẹ bảo để mẹ hỏi ý kiến Dad đã. Dad
đồng ý, vậy thì mẹ chả có lý do gì phản đối con cả, chỉ dặn con luôn đeo khẩu
trang và nhớ thường xuyên rửa tay xà phòng. Chặng đường Hà Nội – Lào Cai các
con đi xe khách (chị Th. đã rất mong ngóng đón các con), rồi từ Lào Cai bác Tuệ
sẽ chở các con về với ông bà.
Con xin phép tối Chủ nhật
sang nhà em Th. ngủ để sáng hôm sau đi cùng các em cho tiện. Okie.
Chị em các con quấn quít như vậy, mẹ hoàn toàn yên tâm để con sang đó. Mẹ gọi Grab
cho con, dặn con sang đến nhà em thì gửi tin nhắn báo mẹ biết. Vậy mà cứ ra khỏi
nhà là con như chú chim sổ lồng, không báo cho mẹ và mẹ gọi cách gì cũng không
được, lại phải gọi cho em Th. để hỏi.
Ngày đầu tiên các thượng khách được đón tiếp ở Lao Cai. Cả nhà bác
Vân tụ tập rất đông vui. Bốn chị em trông sàn sàn nhau vào bếp nấu nướng, ăn uống, ngồi chơi ở
phòng khách. Lúc thì cháu Gà ngồi trên lòng dì cún đầy ngoan ngoãn, lúc khác lại
là mấy chị em vuốt ve chú mèo rất xinh đẹp của nhà bác Vân và mẹ thì luôn nhận
được các báo cáo đầy đủ bằng hình ảnh trong nhóm chat của nhà mình. Sáng hôm
sau bác Tuệ chở các con về nhà ông bà sớm. Vừa về đến nơi lập tức cả ba chị em
đều xông lên giường nằm với ông, ấm áp, tình cảm vô cùng, nhưng khi bác T. giơ
điện thoại lên chụp lập tức cún quay đi không cho chụp khuôn mặt.
Bây giờ thì các con sẽ có mấy ngày đầy vui sướng chơi với ông bà trên đó, dù mới rời Sapa được hơn 3 tuần chứ mấy. Mẹ trêu bà, thập toàn đại bổ
nhiều thế ông bà vui không, có bị quá liều không. Bà cười đầy hạnh phúc, vui chứ.
Ước gì các con cứ mãi ở tuổi bây giờ. Ước gì ông bà mãi mạnh khỏe, giọng bà mãi
lấp lánh niềm vui như lúc này. Dù những ngày tháng này rồi sẽ qua đi, nhưng chắc
chắn niềm vui tuổi thơ sẽ còn lại mãi với các con.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét