Giữa những ngày đông, chợt có đôi hôm trời Hà Nội lên đến 30 độ. Buổi chiều thứ Bảy, các con đi chơi cùng anh chị họ, mình cầm theo cuốn sách, lang thang ra bờ sông cạnh nhà. Làn gió ấm mơn man da thịt, bờ nước phẳng lặng, tiếng chim hót vọng đến quá đỗi êm đềm và phía bên kia bờ sông ánh lên những tia nắng cuối ngày.
Chỉ
vài ngày nữa là một năm nữa lại qua rồi. Một năm với rất nhiều biến động – chuyển
nhà, quyết định nghỉ việc, tìm được việc mới và cuối cùng là bố mất. Tóm gọn lại
thì chỉ trong một câu như vậy, nhưng đã có biết bao trăn trở, suy nghĩ, dằn vặt
và rất nhiều mồ hôi, cả nước mắt nữa.
Cho đến
tận giờ mẹ vẫn thường nói với các con, chúng ta thật may mắn mua được căn hộ và
chuyển sang đây sống. Căn hộ tuyệt vời, thực sự phù hợp với mấy mẹ con. Kế hoạch
làm sân golf có lẽ còn lâu mới hoàn thành, và mẹ con mình cứ việc thưởng thức khung
cảnh khu rừng xanh mướt mát, sáng sáng những làn sương giăng mờ mờ trên khu rừng,
khung cảnh chẳng khác gì trong những bức tranh thủy mặc. Thật funny, có một hôm
mẹ đi từ hầm gửi xe lên. Ra khỏi hầm gửi xe, đập vào mắt mẹ là một con sông nhỏ
với hàng dừa và những rặng cây. Mẹ nghĩ bụng chỗ nào mà đẹp thế. Mất một lát mới
định thần được đây chính là con đường dọc bờ sông ngay bên hông nhà 😊. Thỉnh thoảng không kìm được mẹ lại gửi cho con gái những
bức ảnh khu nhà mình, và thường xuyên con gái sẽ rên rỉ, ôi con nhớ Ecopark.
Công
việc mới không phải là hoàn hảo, nhưng chắc chắn tốt hơn nơi mẹ vừa rời ra đi. Và
mẹ càng tự tin rằng nếu chúng ta cố gắng hết mình, luôn luôn có những cơ hội tốt
hơn chờ đón chúng ta ở phía trước. Con gái cũng đôi lần nói với mẹ, nếu chúng
ta rất muốn và cố gắng hết mình, chúng ta sẽ đạt được điều mình muốn mẹ nhỉ. Mẹ
mừng vì con nghĩ như vậy và luôn cố gắng với tinh thần như vậy.
Một
năm qua cũng là một năm con gái bắt đầu đi học xa nhà. Vượt qua những bỡ ngỡ,
giờ thì con gái đã trưởng thành rất nhiều. Một năm của con là một năm sôi động
và đầy niềm vui – các chương trình biểu diễn khá thường xuyên cùng dàn nhạc
giao hưởng quốc gia, chuyến lưu diễn đầu tiên cùng dàn nhạc giao hưởng quốc
gia, chương trình biểu diễn đầu tiên cùng dàn nhạc giao hưởng SG, cho đến
chương trình solo đầu tiên và cả lần đầu tiên lên sóng VTV3 nữa. Năm mới đánh dấu
thêm một bước trưởng thành khác của con gái – con chuyển đến một nơi ở mới, nơi
mẹ đã có thể yên tâm cho con ở riêng hoàn toàn một mình.
Con
trai cũng có một năm nhiều dấu ấn – tăng cân nhiều nhất từ trước tới giờ (chẹp
chẹp, với chàng trai còi cọc của mẹ thì đây là một thành tích không phải lớn mà
là cực lớn 😊) Trong năm vừa rồi con đã tăng thêm tới khoảng 8kg, biến
từ một chàng trai lẻo khẻo - mà ngày trước, mỗi khi con chở mẹ đi đâu đó, ngồi
đằng sau xe con mẹ hay xót xa khi chạm vào cái “eo con kiến” – thành một chàng
trai vững chãi, biết yêu thương, quan tâm đến mẹ hơn trước nhiều. Những lúc đi
dạo cùng con, khi qua đường con hay là người cầm tay mẹ, rồi giữ mẹ lại nếu thấy
có xe đang gần đến… Con đã nhìn rõ con đường mà con muốn đi, điều mà con muốn
làm. Chỉ cuối năm nay thì chàng trai sẽ ra trường, sẽ đi làm và thực sự bước
vào cuộc sống rồi.
Những
ngày cuối của năm mẹ con mình không thiếu sự bận rộn. Các con đã về thăm ông bà
nội, đã có một cuối tuần tất niên với anh chị em họ. Mẹ đã kịp đi lượn lờ làng
hoa, bê về nhà thêm vài chậu hoa nhỏ, bổ sung cho những cây hoa hiện có trên
chiếc ban công của nhà mình. Ở ban công phòng ngủ, những bông hoa xương rồng đỏ
nhỏ xíu, xinh xắn mà mẹ mua từ tháng 9 vẫn miệt mài nở. Ba chậu hoa ly lùn màu
cam làm cho góc đó thêm sắc màu. Những chậu hoa đồng tiền mẹ mua từ trước hôm
ông mất nhiều chậu vẫn đang tiếp tục ra hoa, mẹ chỉ cần bổ sung đôi chậu là đủ để
ban công phòng khách vui mắt. Từ phòng khách nhìn ra, những bông hoa đồng tiền
vàng, vàng cam đỏ và trắng nổi bật trên nền cây xanh, làm mẹ luôn thấy vui vẻ,
nhẹ nhõm trong lòng.
Sau
hai hôm lên đến 30 độ, chiều nay trời đã trở lạnh thật nhanh. Ngoài kia, gió ào
ào. Được cái ban công nhà mình không phải hướng gió chính nên những bông hoa đồng
tiền, hoa giấy và cây nguyệt quế chỉ khẽ lay trong gió.
Còn
vài ngày nữa là chúng ta chia tay với năm này rồi. Cảm ơn Chúa về những phúc
lành Chúa đã ban cho mẹ con mình trong năm cũ, và cảm ơn Chúa về cả những thử
thách để chúng ta cùng trưởng thành, cùng vững vàng hơn trong cuộc sống này. Dù
vậy, mẹ vẫn mong một năm mới bình an – không cần phải trải qua một công cuộc
tìm việc hay tìm nhà nào nữa. Và các con tiếp tục học, tiếp tục làm những công
việc của mình với niềm yêu thích thật sự. Mẹ con mình cùng chuẩn bị tiễn năm cũ,
đón chào năm mới nhé!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét